Dàn ý đóng vai nhân vật trữ tình trong bài thơ Ánh trăng
Dàn ý đóng vai nhân vật trữ tình trong bài thơ Ánh trăng
Ánh Trăng là một trong số những bài thơ rất thành công của Nguyễn Duy bởi nó phản ánh đến sự hời hợt, vô tâm và lối sống chạy theo những thứ hiện đại mà bỏ quên những giá trị cũ. Để hiểu rõ hơn về điều đó và có thể hoàn thành bài văn cùng tham khảo dàn ý đóng vai nhân vật trữ tình trong bài thơ Ánh trăng kể lại câu chuyện.
Đóng vai nhân vật trữ tình trong bài thơ Ánh Trăng
Mở bài dàn ý đóng vai nhân vật trữ tình trong bài thơ Ánh trăng
- Giới thiệu bản thân là người lính – nhân vật trữ tình trong bài thơ Ánh Trăng và hoàn cảnh câu chuyện.
Thân bài nhân vật trữ tình trong bài thơ ánh trăng
Ký ức của nhân vật trữ tình về tuổi thơ và hình ảnh ánh trăng
- Hình ảnh tuổi thơ vô lo được thể hiện qua sự gắn bó, hòa mình với thiên nhiên: sống với đồng, với sông và với biển.
- Chiến tranh bất ngờ nổ ra, như bao lớp thanh niên khác tôi cũng nghe theo tiếng gọi Tổ quốc khăn gói lên đường ra trận.
- Vầng trăng gắn liền với những tháng ngày chinh chiến gian khổ của tôi. Ánh trăng như một người bạn tri âm, tri kỷ đồng cam cộng khổ với bộ đội những đêm tối trong rừng.
- Sống hòa mình, trần trụi với thiên nhiên là thế, tôi nghĩ cả đời sẽ không quên ánh trăng nặng tình, nặng nghĩa ấy.
Xem thêm:
Hình ảnh trăng và người trong bài thơ ánh trăng
Cuộc sống hiện đại với đủ đầy tiện nghi
- Rồi bom đạn chiến tranh cũng lùi dần về quá khứ, là một trong số những người sống sót, tôi rời căn cứ ở rừng trở về thành phố.
- Thứ ánh sáng lấp lánh, sáng chóa từ ánh điện, cửa gương khiến tôi mang người bạn tri kỷ của mình chôn sâu vào quá khứ.
- Thành phố hiện đại cùng với các vật dụng tiện nghi khiến tôi và ánh trăng bây giờ như những người xa lạ.
Sự thức tỉnh trong nhận thức và hối hận muộn màng
- Ánh điện kia rồi cũng có ngày vụt tắt, sự xuất hiện của ánh trăng mà bấy lâu quên lãng đã khiến tôi nhận ra hóa ra ánh trăng vẫn luôn ở đó, vẫn luôn luôn chung thủy với con người.
- Ánh trăng mang thứ ánh sáng dịu nhẹ của mình soi sáng khắp thế gian. Ánh sáng ấy như thể sẽ sáng đến vĩnh cửu.
- Tôi chợt bừng tỉnh, hối hận bởi bấy lâu nay bản thân đã quá vô tâm, lãng quên đi người tri kỷ nghĩa tình của quá khứ.
- Ánh trăng vẫn cứ thế, sáng đến muôn đời. Chỉ có con người chỉ vội vã chạy theo những tiện nghi hiện đại mà quên đi những giá trị trong những ngày tháng gian khổ của quá khứ.
Kết bài đóng vai nhân vật trữ tình kể lại ánh trăng
- Ánh trăng đã đánh thức một mảng ký ức tươi đẹp bên trong tôi đồng thời thức tỉnh sự vô tâm, ích kỷ của bản thân.
- Ánh trăng đã dạy tôi một bài học về nghĩa tình sâu sắc.