Viết thư UPU lần thứ 48 hay nhất
Viết thư quốc tế UPU là một cuộc thi hàng năm được tổ chức dưới sự phối hợp tổ chức của UNESCO và Liên minh Bưu chính Quốc tế. Đến năm 2019, cuộc thi Viết thư UPU lần thứ 48 được tổ chức tương đương với 48 năm ra đời của cuộc thi. Cunghocvui xin gửi tới các bạn bài viết thư upu lần thứ 48 năm 2019. Hy vọng tài liệu này sẽ giúp ích các bạn.
Chủ đề cuộc thi viết thư UPU lần thứ 48: "Hãy viết một bức thư về người hùng của em" (Write a letter about your hero)
Bài mẫu viết thư UPU lần thứ 48
Gửi tới Ozone, người hùng của tôi!
Có lẽ anh sẽ ngạc nhiên lắm khi tôi viết cho anh bức thư này. Lá thư được của tôi được viết ra bằng cả một sự trân quý và ngưỡng mộ nhưng cũng có đôi chút hổ thẹn nữa. Bởi anh Ozone đối với tôi nói riêng và mọi người nói chung là cả một ân nhân, người hùng bảo vệ cho muôn loài. Nhưng chính chúng tôi, những con người đang tồn tại và sinh sống trên Trái Đất này, lại làm tổn thương anh, Ozone nhỉ!
Anh ạ, gần đây tôi vô tình đọc được một bài báo nói về anh, vì lý do đấy tôi nghĩ mình phải nói cho anh biết thông qua bức thư này. Có một sự lo lắng không hề nhỏ trong từng câu chữ hiện diện trên mặt báo, tôi cảm thấy như vậy. Bởi có lẽ, anh bị tổn thương nên cuộc sống của tôi và loài người đang bị ảnh hưởng rất nhiều. Họ cho rằng anh đã có mặt từ rất lâu rồi, và tồn tại với một nhiệm vụ duy nhất là bao bọc và bảo vệ Trái Đất khỏi những hiểm nguy của thế giới bên ngoài. Và giờ đây dường như vì suy nghĩ đó mà họ đang trách móc anh, Ozone ạ.
Vì thế tự nhiên từ khi sinh ra, chúng tôi đã quen với sự bảo bọc và che chở của anh như một lẽ tất nhiên của cuộc sống. Nhưng hơn bảy tỉ người trên Trái đất này đâu có thể biết rằng, mỗi ngày, mỗi giờ trôi qua để bảo vệ con người với anh là cuộc chiến đầy khó khăn và đau đớn với Mặt Trời rồi lại một phần sức mạnh của nữ thần để đem tới ánh sáng, sự sống cho muôn loài. Anh hùng, chúng tôi đã gọi anh bằng một cái tên đầy ngưỡng mộ. Anh đã chiến đấu một cách kiên cường để đem lại sự sống cho Trái Đất. Với chúng tôi, người hùng không thể và không được ốm.
Chúng tôi cứ suy nghĩ hồn nhiên và đơn giản đến vô tâm vậy đấy. Con người nơi Trái Đất cứ mải mê theo đuổi những phát minh về công nghệ, trí tuệ nhân tạo mới mới và coi đó như giá trị bảo hiểm tuyệt đối cho sự sống và tương lai của mình.
Từ những vật dụng được cho là giản đơn nhưng không thể thiếu trong cuộc sống tiện ích như những chiếc xe máy, ô tô, chiếc tủ lạnh thôi cũng đang phả vào anh loại khí CFC, những nhà máy rộng hàng hecta đưa tới anh những cột khói cao chọc trời, kẻ thù của ozone, hay là những tòa nhà kính vốn là niềm kiêu hãnh của một thế giới văn minh, phồn hoa lại đang từng ngày tiêm vào cơ thể mỏng manh của anh những liều thuốc kịch độc, tổn thương và tàn phá sức khỏe của anh.
Vốn anh là một người khỏe mạnh và kiên cường như vậy, nhưng một ngày khi thế giới càng phát triển kèm theo đó là những hậu quả của cuộc sống, công nghiệp để rồi chúng tôi nhận ra, anh không còn được khỏe như xưa nữa. Trên người anh đã có những vết thương, lỗ thủng. Anh bị thương để lại cho Trái Đất nhiều hậu quả, khi ấy chúng tôi thức tỉnh, vận dụng những bộ não sáng chế ra những phát minh vĩ đại để tìm ra phương pháp với hy vọng vết thương của anh sẽ được chữa lành.
Chúng tôi thực sự cảm thấy có lỗi và hổ thẹn với anh vì những lỗ thủng ở Nam Cực ngày càng mở rộng, Trái Đất ngày càng nóng lên, biến đổi khí hậu, hiệu ứng nhà kính ở tình trạng báo động có phần lỗi không nhỏ từ chúng tôi - những con người đang vô tư sinh sống nơi Trái Đất.
Trái Đất đã và đang phải trả giá vì lối sống ích kỉ, chỉ biết nghĩ cho bản thân mình, biết nghĩ về những giá trị vật chất mà quên mất những nhiệm vụ của mình đối với người khác. Một thế giới gọi là văn minh lại với những phát minh khổng lồ thì tại sao vẫn phải đầu hàng giữa những cơn giận dữ phun trào của núi lửa? Những tòa nhà chọc trời có đủ sức lan tỏa để làm dịu mát đi cái nắng nóng chưa từng có ở Montreal, Canada? Những thảm họa, hậu quả khôn lường của biến đổi khí hậu ấy có nên đổ lỗi cho Ozone, người không thể làm tròn sứ mệnh của mình là bảo vệ Trái Đất khỏi những nguy hiểm? Đã có lúc tôi từng có ý nghĩ ngớ ngẩn như vậy, và giờ đây tôi thật sự cảm thấy có lỗi...
Nhưng hôm nay, khi đọc những bài báo viết về tình trạng của anh, nhân loại đã hiểu được, dù là ai, con người hay anh hùng cũng đều có những giới hạn nhất định không thể đơn độc vượt qua, cần phải có sự đồng lòng, cộng sức. Sẽ chẳng thể làm gì được khi một mình anh gồng mình gánh chịu, bảo vệ mà con người nơi Trái Đất cứ mặc nhiên tàn phá, lượng khí thải ra ngày một nhiều. Nếu như vậy, sẽ chẳng thể tượng tưởng nổi cảnh tượng gì sẽ xảy ra trong vòng một trăm, hai trăm năm nữa. Không thể nói trước được, có lẽ Trái Đất lúc đấy sẽ là một hành tinh chết, thiếu vắng sự sống, cây cỏ chết khô vì phải chịu những chất cực độc từ bên ngoài. Đấy là những gì chúng tôi phải gánh chịu vì đã chủ quan, chỉ biết sống cho mình mà không vì người khác. Bởi thế, giờ đây, chúng tôi đang và sẽ cùng nhau với anh, bằng cả sự ăn năn hối lỗi và nỗ lực bền bỉ cả về người và vật chất để tái tạo lại, mang đến cho anh một đời sống mới, bớt đau hơn như những gì mà anh đã trải qua.
Một tin không thể vui hơn dành cho anh và cả với chúng tôi nữa. Đó là đã khoảng ba mươi năm kể từ khi Nghị định thư Montreal được thế giới cùng nhau chung tay kí vào năm 1989 với một mục đích là khí thải phá hủy tầng Ozone được cắt giảm và Trái Đất được cứu khỏi nguy cơ bị tấn công bởi tia cực tím. Và kết quả thật đáng mừng khi ở Nam Bán Cầu, vết thương của tầng ozone có dấu hiệu lành lại. Điều đó với chúng tôi là thành quả của cả quá trình chung tay cố gắng của thế giới. Thật tuyệt với phải không anh?
Và tôi cũng biết rằng, những phát minh vĩ đại nhất về thời đại 4.0, những bộ óc siêu việt của những CEO điều hành hàng vạn nhân viên không phải là thứ thần dược để chữa lành những vết thương trên người anh, làm cho anh khỏe mạnh trở lại.
Phải chăng thứ anh cần không phải chỉ là sự ngưỡng mộ trong tiềm thức của Trái Đất rằng Ozone là một người hùng mà là ý thức trân trọng sự sống, có trách nhiệm với thế hệ mai sau và thể hiện bằng hành động bảo vệ môi trường? Chúng tôi sẽ cố gắng để vết thương trên người anh mau lành, những lỗ thủng sẽ được lấp đầy lại, để Ozone không phải là người hùng không bao giờ ốm trong suy nghĩ mà đơn giản là một người bạn, sống vì nhau, giúp đỡ nhau để cả hai cùng có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Vì kể từ bây giờ, chúng tôi sẽ luôn đứng cùng anh làm tấm lá chắn vững chãi nhất cho anh bạn Trái Đất thân yêu!
Gió sẽ là người mang bức thư chứa đầy những suy nghĩ của tôi này đến cho anh, vì khoảng cách của anh với gió là gần nhất, và cũng vì gọi tên anh ấy, WIND, tôi cứ liên tưởng đến WIN, thần của sự chiến thắng, một người có thể giúp chúng tôi đủ bản lĩnh để sửa chữa những sai lầm đã qua và trở thành người bạn mà anh có thể tin tưởng.
Tôi mong nhận được lá thư phản hồi của anh, hãy luôn san sẻ và tin tưởng ở chúng tôi!
Người bạn của anh từ Trái Đất!"
Xem thêm >>> Bí quyết làm văn miêu tả đạt điểm cao
Bí quyết viết đoạn văn nghị luận xã hội thành công
Với bài viết thư UPU lần thứ 48, Cunghocvui đã đem đến cho các bạn một trong những cách viết thư UPU lần thứ 48 hay và chi tiết nhất. Nếu có đóng góp gì cho bài viết thư UPU lần thứ 48, hãy để lại comment dưới phần bình luận nhé!