Dàn ý trọn vẹn tác phẩm Tràng Giang
Dàn ý trọn vẹn tác phẩm Tràng Giang
1. Nỗi buồn của sự lạc lõng
Nét cổ điển
- Tràng giang mang nỗi sầu từ vạn cổ của con người bé nhỏ, hữu hạn trước thời gian không gian vô hạn, vô cùng.
- Tràng giang đồng thời thể hiện “nỗi buồn thế hệ” của một “cái tôi” Thơ mới thời mất nước “chưa tìm thấy lối ra”.
- Toát lên ở cách thức xây dựng hình ảnh đối lập
- Chất cổ điển của bài thơ đặc biệt rõ nét ở câu kết : " Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà
Nét hiện đại
- Những hình ảnh, âm thanh chân thực của đời thường, không ước lệ (củi khô, tiếng vãn chợ chiều, bèo dạt…)
- Có cái mới của hồn thơ , có cái mới của chủ thể trữ tình
- Bài thơ hiện đại trong cách cảm nhận sự vật , trong cách sử dụng thi liệu hình ảnh : củi, sông, nắng , bèo , cát , cây xanh , cánh chim
- Tất cả làm nên một bức tranh thiên nhiên quê hương gần gũi , quen thuộc
2. Nỗi buồn của sự cô đơn và nhỏ bé
- Huy Cận đứng ở bờ Nam bến Chèm sông Hồng, nhìn cảnh mênh mông sóng nước, lòng vời vợi buồn, cám cảnh cho kiếp người nhỏ bé, nổi trôi giữa dòng đời vô định.
- Hai âm "ang" đi liền nhau đã gợi lên trong người đọc cảm giác về con sông, không chỉ dài vô cùng mà còn rộng mênh mông, bát ngát
- Huy cận lại tìm về thiên nhiên để thể hiện nổi ưu tư, buồn bã về kiếp người cô đơn, nhỏ bé trước vũ trụ bao la
- => Đó cũng là vẻ đẹp đầy sức quyến rũ của tác phẩm, ẩn chứa một tinh thần hiện đại.
- Từ láy "bâng khuâng" được sử dụng rất đắc địa, nó nói lên được tâm trạng của chủ thể trữ tình, buồn bã, u sầu, cô đơn, lạc lõng
- Trong cảnh có sự chuyển động là thế, nhưng sao chỉ thấy vẻ lặng tờ, mênh mông của thiên nhiên, một dòng "tràng giang" dài và rộng bao la không biết đến nhường nào
- Dòng sông thì bát ngát vô cùng, vô tận, nỗi buồn của con người cũng đầy ăm ắp trong lòng
Chúc các em học tốt ^^!