Hãy tưởng tượng mình là chị Dậu rồi kể lại chuyện chị Dậu đánh tên cai lệ
Hãy tưởng tượng mình là chị Dậu rồi kể lại chuyện chị Dậu đánh tên cai lệ
Xế trưa hôm ấy, lí trưởng làng Đông Xá bắt tôi giải ra đình. Chúng bắt tôi khai về chuyện chống đối chính quyền để lập cung giải huyện. Có đủ mặt quan viên. Có cả lí cựu nữa. Nhiều người dân kéo đến, đứng lố nhố phía ngoài đình.
Thị Đào, sao mày dám đánh người nhà của quan ! Tội mày to lắm. Tù mọt gông! Mày phải kể lại việc làm ngỗ ngược của mày, để làng lập cung. Lí đương vừa nổi vừa đập tay xuống chiếu. Mấy tên tay chân chạy lăng xăng. Tôi chẳng sợ.
Các ông nên hỏi hai thằng khốn nạn ấy chứ ! Nhưng các ông muốn lập cung chứ gì ? ừ thì tôi nói. Chồng tôi bị ông lí đánh trói thập tử nhất sinh. Sợ xảy ra án mạng, ông lí đã sai tay chân gánh chồng tôi về nhà trả cho mẹ con tôi. Mẹ con tôi, bà con hàng xóm chạy chữa mãi, chồng tôi mới hoàn hồn.
Thị Đào, mày dài dòng lắm ! Nói ngay vào sự việc ! Lí dương ngắt lời tôi và quát: "Trời đánh còn tránh miếng ăn", có phái không nào? Phải cứu chồng tôi chứ.
Tôi còn sợ gì nữa. Cái đồ nghiện oặt ấy, tôi coi như rơm như rác. Tôi túm lấy cổ hắn, tôi ấn dúi hắn ngã chỏng quèo trên mặt đất. Còn cái thằng hầu cận ông lí, không tự biết thân lại còn giơ gậy đánh tôi. Hắn bị tôi túm tóc, lẳng cho một cái ngã nhào ra thềm. Hai thằng khốn nạn ấy lổm ngổm bò dậy, chạy thục mạng về đình. Chúng đã bỏ ở nhà tôi nào roi song, tay thước, dây thừng... Đáng lẽ tôi phải đánh cho hai tên ấy một trận nhừ tử. Nhưng đánh chó còn ngó đến chủ nhà. Tôi nể ông lí đấy!... Xung quanh dinh có tiếng cười rúc rích. Lí cựu ngồi trên chiếu, xoay mình vuốt râu, tủm tỉm cười. Lí đương cất tiếng: "Con Thị Đào này ghê gớm lắm! Bướng bỉnh lắm! Phải giải ngay lên quan phủ để trừng trị!"