Đăng ký

Văn tự sự: Hội trường Đồng Nga năm 2012

A. ĐỀ BÀI
Mười năm sau, em lại trở về thăm ngôi trường đang học hôm nay. Hãy tưởng tượng và kể lại câu chuyện đó. (Chuyện kể bằng sự tưởng tượng của người viết)
B. BÀI LÀM
Thu Hà và Thu Hồng là hai chị em sinh đôi, giống nhau như hai giọt nước. Năm nay, cả hai đều lên lớp 6H, do cô Hòa
Lan dạy văn và làm chủ nhiệm. Ngày 16 tháng 12 năm ngoái (2002), trường Đồng Nga mở hội kỉ niệm 80 năm thành lập trường (1922 - 2002). Vui ơi la vui! Cơ mà mệt quá! Vì hai chị em tham gia những ba tiết mục chào mừng: Hai bài hát, một điệu múa đôi được khán giả vỗ tay ráo rao!
Tối hôm ây, hai chị em được bố mẹ cho phép đi ngủ sớm. Nhưng kì lạ chưa, trằn chọc mãi mà có ngủ được đâu! Càng kì hơn nữa là vừa thiếp đi, cả hai đã mơ một giấc mơ tuyệt đẹp giống nhau: Tham dự ngày Hội trường Đồng Nga mười năm sau - năm 2012. Khi ấy Thu Hà và Thu Hồng đã hai mươi mốt tuổi năm tháng rưỡi, đang là sinh viên năm cuối của trường Đại học Sư phạm Thủ đô (tiền thân là trường CĐSP Hà Nội), bồi hồi về thăm lại trường xưa.                                           -
...Nhớ lại mười một năm trước, khi hai cô gái nhỏ vừa tạm biệt mái trường Tiểu học Đồng Nga A - ngôi trường thân yêu dưới bóng cây hoàng lan gắn bó suốt 5 năm học, với bao kỉ niệm ngọt ngào để chuyển sang trường THCS mới. xây dựng ngoài đồng. Quả thật trường mới cao rộng, bề thế hơn nhiều. Nhưng cả hai chị em phải một thời gian khá lâu sau mới quen, mới thích. Năm tháng trôi nhanh. Tốt nghiệp THCS, lên THPT vào học ở trường Xuân Đỉnh, rồi bốn năm qua, Hồng và Hà được đào tạo chính quy ở một trường ĐHSP tốt nhất, hiện đại nhất của Thủ đô Hà Nội. Vậy mà hai cô gái làng Chẽ này chỉ mong có ngày trở về thăm lại ngôi trường tuổi thơ yêu dấu.
Thì giờ đây, ngày ẩy đả tới!
Hỏi không xôn xang, náo nức sao được?
Thướt tha và dịu dàng trong hai bộ áo dài lụa trắng, Thu Hà và Thu Hồng dắt tay nhau men theo dọc bờ đê đã thành dải đường nhựa mịn màng, dung dăng đi bộ đến trường, cổng trường kia rồi. Rực rỡ cờ hoa, khẩu hiệu, băng rôn chào mừng. Lão Tiên đồng Hoàng Lan, trãi mười năm gió bụi mà hình như chẳng già đi chút nào, vẫn tỏa hương ngan ngát. Trong hương hoa thoang thoảng, dưới bóng lợp của tán lá tầng tầng, tai vẫn nghe tiếng loa truyền đi lời diễn văn chào mừng kỉ niệm của cô Hiệu trưởng - Nhà giáo Ưu tú Đồ Hòa Lan (Cô giáo chủ nhiệm của hai chị em hồi lớp 6, ba năm trước đã được bầu làm người lãnh đạo cao nhất của một trường học lớn gần 60 lớp, hơn 2000 học sinh khu vực Đồng Nga, cầu Thăng Long này), mắt hai chị
bay, khăn quàng đỏ rực trên ngực cả ngàn thiếu niên, nhi đồng, khuôn mặt bừng sáng, hớn hở niềm vui.
Phần nghi lễ qua từ lúc nào. Hai chị em vội đi chào các thầy, cô giáo cũ. Cô Hòa Lan mơi tay ôm choàng một đứa, nụ cười rộng mở mà nước mắt quanh mi:
-   Trời! Hai con gái của cô đã lớn, xinh thế này rồi ư? Sang năm ra trường có định về quê dạy học không đây?
-    Vâng! Thưa cô! Có chứ ạ!
Hồng, Hà líu ríu đáp. Bụi phấn còn vương hay sương chiều đã phảng phất trên mái tóc dài mây buông ngày ấy của cô, nay cũng đã ngắn, mỏng khá nhiều!
Tạm rời tay cô, Hồng, Hà rảo bước tới căn phòng, nơi hai chị em ngồi học năm lớp 5. Thay đổi nhiều quá! Hà thốt lên, ngạc nhiên khi bước vào căn phòng sáng trưng, hiện đại. Hóa ra bây giờ học sinh được học theo các phòng bộ môn. Phòng học toán, phòng học văn, sử, địa, sinh vật, thế dục, họa, nhạc v.v... Căn phòng xưa của hai chị em giờ thành phòng chuyên dạy học văn với năm đàn máy vi tính, hệ mới nhất. Trôn tường, treo ảnh chân dung các tác giả được học trong chương trình. Sát tường phía dưới là các ngăn sách giáo khoa Tiếng Việt, Kẻ chuyên, các tạp chí, tập san, báo Văn nghệ trẻ, Thiếu niên, Hoa học trò, Mực tím... Bang phớt trắng tinh. Máy chiếu hắt đặt ở góc phải. Micro: 4 chiếc. Bàn, ghế học sinh xếp 3 dãy, mỗi dãy 4 hàn, mồi bàn ngồi có 2 người. Mỗi lớp không vượt quá 25 học sinh.
-   Chẳng thua gì phòng học của ĐHSP Thủ đô, Hồng nhỉ? - Hà tâm tắc.
Năm mươi phòng phục vụ cho việc dạy học trong một tòa nhà 5 tầng với họ không thang máy và điều hòa nhiệt độ, vẫn đứng cách toà nhà cố với cây Hoàng Lan, cây sấu, cây phượng, cây bàng, cây phi lao cũng chẳng già đi bao nhiêu... một khoảng sân gạch vuông đỏ, không rêu.
-     Lão Tiên đồng Hoàng Lan ơi, Hoàng Lan!
Nhất định sang năm chị em cháu sẽ trở về đây làm cô giáo, đề được sớm chiều bên ỏng, dìu dắt lớp đàn em, để được đền ơn các thầy cô, đề ơn mái trường nội âm, đền ơn cả bóng mát và hương thơm của Hoàng Lan lão tiên nửa đây!
-     Về đi! Về đi! - Tiếng cây già giục gọi hay tiếng loa truyền thanh vang động, kéo dài làm hai chị em bừng tỉnh giấc? Chốt thôi! Đã sáng banh mắt ra rồi!

Xem thêm >>> Bài văn tự sự: Thăm cô giáo ốm

Trên đây là bài viết tưởng tượng được quay trở lại ngôi trường Đồng Nga khoảng 10 năm trước mà Cunghocvui đã sưu tầm được, mong rằng bài viết sẽ giúp ích được nhiều cho quá trình học tập của bạn. Chúc các bạn học tập tốt <3