Hình ảnh người phụ nữ qua bài thơ Tự Tình 2 và Thương Vợ
Hình ảnh người phụ nữ qua bài thơ Tự Tình 2 và Thương Vợ
Hình ảnh của một người phụ nữ luôn là một chủ đề quen thuộc của văn học dân gian. Lĩnh vực nhân văn truyền cảm hứng này đã làm nên giá trị của văn học nói chung và danh tiếng của các tác giả nói riêng. Điển hình là Hồ Xuân Hương với "Tự Tịnh II" và Tú Xương với "Thương vợ".
Đúng vậy, hai bài thơ với hai người phụ nữ khao khát hạnh phúc. Cuộc sống kết thúc lại rất khó khăn. Họ phải chịu số phận của chế độ phong kiến. Không có lý do gì để bắt phụ nữ làm những gì họ không muốn từ những phong tục lỗi thời: nơi cha mẹ đặt đâu con cái ngồi đó, trọng nam khinh nữ, phụ nữ không có quyền lực trong gia đình.
Trước hết, thơ của Hồ Xuân Hương là những lời than thở từ cảm xúc cá nhân của một người phụ nữ, chứa đựng những vấn đề tồn tại xung quanh tình trạng của một người phụ nữ. Nói cách khác, bằng cách viết của riêng bà, Hồ Xuân Hương mang đến hình ảnh một người phụ nữ Việt Nam.
So sánh hình ảnh người phụ nữ trong Tự tình và Thương vợ
"Tự Tịnh II" nằm trong một loạt các bài thơ Tự Tịnh II bao gồm ba bài viết trong Nôm. Trong cảnh giữa đêm khuya, điểm nhấn chỉ là tiếng "văng vẳng" của tiếng trống, tiếng trống đang vội vã, vội vã như xô đẩy vào lòng mọi người.
Âm thanh vang dội không chỉ đơn thuần là một nhận thức thính giác mà còn là một cảm giác về thời gian. "Đêm khuya văng vẳng trống canh dồn" Đau đớn tâm sự "trơ cái hồng nhan với nước non". Vẻ đẹp của người phụ nữ trong một đêm cô đơn, yên tĩnh gợi lên hình ảnh "hồng nhan" trở nên rẻ tiền và không có giá trị.
Chắc chắn mọi người trong hoàn cảnh của Hồ Xuân Hương đều cảm thấy cô đơn, nhói lòng và buồn bã. Hình ảnh "hồng nhan" với "nước non" càng cho thấy tâm trạng nhục nhã của người phụ nữ. Cùng với nỗi buồn đè nặng lên những người nhỏ bé trong xã hội, đè nặng lên địa vị của họ.
Hồ Xuân Hương là một người rất mạnh mẽ, cô không oán giận và muốn trốn thoát. "Chén rượu hương đưa" là một phương tiện cứu trợ, mặc dù nó không phải là duy nhất, nhưng tốt nhất vào lúc này. Tìm quên trong một cốc chén, say rượu và sau đó thức dậy, càng uống nhiều, càng nhận thức rõ ràng thân phận của mình.
Xem thêm:
Tự tình 2: Nội dung bài thơ, hoàn cảnh sáng tác, dàn ý phân tích tác phẩm
Nó giống như một vòng luẩn quẩn khiến người phụ nữ nhận ra sự cô đơn nặng nề hơn. Về phía mặt trăng, chúng tôi hy vọng sẽ tìm thấy một người bạn tâm giao và người bạn tâm giao ở giữa trời đất, nhưng "khuyết chưa tròn" và vẫn còn "bóng xế". Cảnh vật và con người giống như một.
Người phụ nữ tự hỏi khi nào mặt trăng sẽ tròn. Khi nào bạn sẽ có tình yêu cho chính mình? Mặt trăng sắp tàn nhưng chưa đầy, tuổi xuân đã qua nhưng hạnh phúc vẫn chưa đến. Người phụ nữ đang chơi vơi giữa một thế giới rộng lớn, hoang vắng, muốn trốn thoát nhưng bất lực trước nỗi cô đơn.
Đến với Tú Xương là đến với những bài thơ đầy tình yêu và cảm động viết về người vợ vẫn còn sống. Bài thơ "Thương vợ" thể hiện vị trí của một người mẹ và một người vợ có vẻ đẹp. Bà Tú có thể đã trải qua nhiều đau buồn trong cuộc sống của mình, nhưng bà có một niềm hạnh phúc mà nhiều người đã không có trong nhiều thế hệ. Vì chồng, bà yêu thương các con nhưng bà phải chịu đựng một cuộc sống khó khăn.
So sánh hình ảnh người phụ nữ trong Tự tình và Thương vợ
Quanh năm, tháng này qua ngày khác mà không có một ngày được ngơi nghỉ, ngày mưa hay ngày nắng, bà Tú vẫn buôn bán trên một mảnh đất nhô ra dưới lòng sông. Nơi bấp bênh và gập ghềnh nhất lại xuất hiện hình ảnh bà Tú. "Quanh năm buôn bán ở mom sông".
Bối cảnh không gian, thời gian, cuộc sống khó khăn của bà Tú được ông Tú phác họa là "Lặn lội thân cò nơi quảng vắng". Hình ảnh "thân cò" là hình ảnh biểu tượng của phụ nữ trong xã hội cổ đại. Ông Tú đã sử dụng hình ảnh đó để nói về những khó khăn của bà Tú, đồng thời cũng gợi lên số phận và nỗi đau của bản sắc bà.
Thân cò "lặn lội" trong một không gian trống vắng cho thấy cả sự rùng rợn của thời gian và nỗi kinh hoàng của không gian. Hình ảnh bà Tú trở nên rõ ràng hơn về những khó khăn của bà với cuộc sống. "Eo sèo mặt nước buổi đò đông". Những cảnh các thương nhân đùa giằng với nhau là rất khó khăn.
Xem thêm:
Bình giảng bài thơ Tự Tình- Hồ Xuân Hương
Phân tình hai câu đề và hai câu thực bài Tự Tình
"Buổi đò đông" không giống như "khi quảng vắng". Nó không chỉ có tranh cãi, cằn nhằn, đùa gio, đẩy, mà còn có những điều không chắc chắn nguy hiểm. Biết được điều đó, nhưng bà Tú vẫn lên chiếc thuyền đó để kiếm miếng cơm manh áo cho chồng con.
Mặc dù số phận ràng buộc họ, nhưng nhờ đó, những phẩm chất cao quý của người phụ nữ được đưa vào tồn tại.
Dù đau đớn đến mức nào, dù yếu đuối đến mức nào, trong lòng Hồ Xuân Hương, vẫn có ngọn lửa khát vọng, hy vọng, không phục tùng, nhưng muốn chiến đấu và thay đổi cuộc đời mình. "Xiên ngang mặt đất rêu từng đám./Đâm toạc chân mây, đá mấy hòn".
Tâm trạng con người dường như thể hiện sự phẫn nộ, bướng bỉnh. Thiên nhiên trong mắt Hồ Xuân Hương che giấu một cuộc sống đang bị đàn áp và phát triển mạnh mẽ. "Rêu", "đá" chỉ là những vật nhỏ, nhỏ, nhưng không yếu chút nào vì rêu xiên ngang trên mặt đất, đá xé toạc những đám mây.
Điều này chứng tỏ Hồ Xuân Hương muốn vượt qua rào cản để tìm hạnh phúc cho bản thân, muốn giải phóng số phận hoàn cảnh và thể hiện cá tính táo bạo của nữ thi sĩ. Mặc dù trái tim cô tràn ngập đôi cánh, cô vẫn nhìn vào cảnh tượng với đôi mắt yêu thương của cuộc sống. Cuộc sống là như vậy, nhưng cuộc sống riêng tư vẫn "xuân đi xuân lại lại".
Vòng đời đáng ghét không thể tránh khỏi những lời than thở cay đắng. Ngày càng sâu sắc hơn khi giữa chu kỳ thời gian đó là một "mảnh tình" nhỏ bị phá vỡ nhưng vẫn được chia sẻ hết lần này đến lần khác. Đối với trái tim yêu thương thân yêu đó, nó giống như một vết cắt sâu sắc, đau đớn, khao khát tình yêu trọn vẹn.
Dù khó khăn, đau đớn hay chán nản đến mức nào, phụ nữ Việt Nam trong quá khứ đều là những người có phẩm chất đẹp. Không chỉ ngoại hình mà cả bên trong. Đó là tình yêu thương, lòng nhân ái, tấm lòng một lòng vì người chồng vì con cái. "Nuôi đủ năm con với một chồng".
"Nuôi đủ năm con" là một nhiệm vụ rõ ràng của một người mẹ, nhưng đối với người chồng, tại sao chúng ta nên tính "một người chồng"? Vì chồng, bà Tú cũng phải hỗ trợ và đáp ứng đầy đủ nhu cầu của ông Tú. Bà Tú phải thắt lưng buộc bụng để nuôi dưỡng năm đứa con vất vả, nhưng phải nuôi thêm một ông Tú khác trong nhà, gánh nặng trên đôi vai nhỏ của bà tăng gấp đôi.
Bà Tú kiên nhẫn chịu đựng món nợ cuộc sống của mình như một điều cần thiết không thể thiếu. "Một duyên hai nợ âu đành phận". Điều kỳ diệu là người mẹ này, người vợ này thậm chí không nhận thức được rằng đó là một sự hy sinh.
So sánh hình tượng người phụ nữ trong Tự tình và Thương vợ
Công việc vất vả "năm nắng, mười mưa" đã cho thấy ngày càng nhiều đức tính đau khổ và đau khổ, hết lòng vì lợi ích của chồng, nhưng cô không than vãn một lời nào. Cô tự nguyện nhận trách nhiệm chăm sóc gia đình. Mặc dù cô đã vật lộn với hàng trăm thứ, cô vẫn âm thầm chịu đựng nó. Đó có phải là đức tính hy sinh - nét đẹp truyền thống của phụ nữ Việt Nam?
Hai người phụ nữ xinh đẹp đều tìm thấy sức mạnh và tâm trí để vượt qua tình huống này. Nhưng khi trốn thoát, họ quá cô đơn, và do đó thất bại. Một người muốn đột phá, thoát khỏi cuộc sống ngột ngạt. Một người đã từ chức, kiên nhẫn để hoàn thành nhiệm vụ của một người mẹ, một người vợ. Một người thông cảm và chia sẻ. Một người cô đơn, buồn bã vì một số phận đen tối. Chỉ khi nào phụ nữ có thể đoàn kết, đoàn kết dưới sự lãnh đạo của Đảng, họ mới có thể thay đổi số phận và kiểm soát cuộc sống của mình.
Những người phụ nữ trong xã hội phong kiến phải chịu nhiều bất lợi, bất công, trái và phải, và bị hạn chế bởi xã hội phong kiến. Ngày nay, phụ nữ có quyền bình đẳng, quyền học tập, quyền lựa chọn tình yêu và quyền kiểm soát cuộc sống. Họ không còn được đối xử như trước. Mặc dù những người phụ nữ lớn tuổi có một cuộc sống khác xa khi xưa, hình ảnh đẹp của họ không bao giờ bị mất. Bất kể hoàn cảnh là gì, linh hồn cao quý của họ vẫn sáng lên. Và điều đó khiến chúng tôi luôn tự hào về người phụ nữ Việt Nam.