Đăng ký

Tập làm văn: Kể về một kỉ niệm đẹp mà em còn nhớ mãi không quen

1,254 từ

Tôi thấy mình đã khôn lớn.

Bài tham khảo

Để chuẩn bị cho ngày kiểm tra chất lượng đầu năm học, hôm nay, mẹ bảo em: “Con ơi, đã gần đến ngày kiểm tra rồi con soạn góc học tập cho chu đáo đi con ạ!Con gái mẹ đã lớn rồi! Năm nay con thử sắp xếp một mình xem sao!"

Nghe lời mẹ, em hí hoáy bắt tay vào soạn cặp, chợt rơi ra một tấm ảnh cũ của em năm lớp năm! Nhìn tấm ảnh, em ngạc nhiên vô cùng. Trời ơi, bây giờ em đã khác xưa nhiều quá, bồi hồi, em ngồi trước gương soi đế so sánh mình bây giờ và mình ngày xưa ấy!

Nhớ năm học lớp năm, em còn là một cô bé đang sún vì thay răng sữa, mà răng mới không kịp mọc, vẫn phải đi chụp hình gấp để làm hồ sơ chuẩn bị thi tốt nghiệp cấp một. Tấm ảnh trên tay em là một cô bé có đôi mắt ngơ ngác, rụt rè, pha chút ngái ngủ hay sượng sùng. Mái tóc cắt ngắn ôm lấy hai má bầu bĩnh, nếu mà không hé ra cái góc tối đen nho nhỏ của chiếc răng vừa nhổ. trông em hệt như búp bê nhà trẻ! Mà thật sự hôm đi chụp hình ấy, em cứ lúng túng không biết làm cách nào để che đi cái răng sún, trong khi tinh em lại hay cười. Lúc ấy mím môi lại thì cũng

không được, cuối cùng ... là một tấm ảnh ngộ nghĩnh này đây!

Thế mà bây giờ trong gương lại hiện ra một cô gái trẻ, mái tóc buông dài, bóng mượt, đôi môi hồng hồng vểnh lên như sắp cười với mọi người, làm cho mỗi lần gặp ai xa lạ, em lại phải mím môi lại cho có vẻ thật nghiêm trang! Đã vậy, tay chân em vụt dài ra, làm cho đôi khi bước chân em cứ có cảm giác như là sắp ngã. Quần áo thì hệt như chú bé làng Gióng, mỗi cái áo mộ mới may cho, em mặc chí được vài tháng đã sứt chỉ vì chật chội.

Đang ngồi nghĩ ngợi mông lung thì tiếng chuông điện thoại reo vang. Mẹ em nhấc máy lên nghe, rồi nói:

Con ơi, cò chủ nhiệm muốn gặp con bàn việc công tác đấy, con ạ!

Em bồi hồi cầm điện thoại từ tay mẹ trao lại. Cô nói:

- “Ngọc ạ!Cô rất tin tưởng em về sức học, tính cách tự chủ, tính luật và lòng nhiệt tình công tác, giúp bạn. em hãy cố gắng giúp bạn Loan vượt qua kì ôn tập này, em nhé! Loan hiện nay cũng còn chưa khỏe khi cắt ruột thừa, em ạ!Nếu em đồng ý nhận công tác này, cô cũng sẽ xin phép mẹ, cho em về học trễ, mỗi ngày 30 phút trong tuần em nhé!

Trước niềm tin tường của cô, em cảm động nói:

- Vâng ạ, em sẽ giúp bạn hết lòng, để không phụ lòng tin tưởng của cô!

Sau khi em nhận lời, cô dặn dò em vài điều nữa mới bảo em: cần gặp mẹ để trao đổi thêm!”

Nói xong, cô bảo em trao điện thoại cho mẹ, em chuyển máy cho mẹ thấy lòng mình vui sướng vô cùng khi nhận được sự tin tưởng của giáo chủ nhiệm. Mẹ em trò chuyện với cô xong, gần bên em vuốt tóc em nói:

- Đấy! Con đã lớn rồi, cò giáo giao cho con công tác là một vinh dự, và cũng là thử thách đấy! Hãy cố gắng lên, con nhé!

Em vui vẻ cúi xuống “dạ” một tiếng rồi chạy ra sân, sao mà cuộc :sống tươi đẹp và đầy bí ẩn bất ngờ thế nhi! Loay hoay, đôi chân em đi nhami một chiếc giày của mẹ, làm cho đôi chân em khập khiễng thật buồn cười!

Mộc Lan

shoppe