Bốn giấc mơ của cô bé bán diêm là những giấc mơ nào?
Đề bài: Bốn giấc mơ của cô bé bán diêm là những giấc mơ nào?
An-đec-xen (1805-1875) là nhà văn lớn Đan Mạch, nổi tiếng thế giới về những truyện kể cho trẻ em mang màu sắc cổ tích.
Đọc truyện “Cô bé bán diêm”, ta cảm thấy như An-đec-xen đang dẫn chúng ta đi theo con đường bán diêm của một em bé gái nghèo khổ, bất hạnh, mồ côi mẹ. Đầu trần, chân đất, em lủi thủi bước đi trong đêm giao thừa “rét dữ dội, tuyết rơi”. Phần cảm động nhất, thấm đẫm tinh thần nhân đạo nhất là khi An-đec-xen nói về những cơn mơ của em bé. Ngọn lửa của mỗi que diêm được quẹt lên là một giấc mơ đẹp và cảm động.
Rét quá, tối tăm và cô đơn, em “đánh liều” một que. Que diêm thứ nhất “sáng rực như than hồng” làm cho em tưởng chừng như “đang ngồi trước một lò sưởi bằng sắt có những hình nổi bằng đồng bóng nhoáng”.
Que diêm thứ hai bùng cháy, em mơ được sống trong một mái nhà êm ấm có “tấm rèm bằng vải mềm”, có một mâm cỗ sang trọng. Bàn ăn có khăn trải bàn trắng tinh, có bát đĩa sứ quý giá, có ngỗng quay... Em đang “bụng đói cật rét”, nên em mơ thấy “ngỗng ta nhảy ra khỏi đĩa và mang cả dao ăn, phuốc-sét cắm trên lưng, tiến về phía em”...
Que diêm thứ ba quẹt lên. Em bé thấy hiện lên một cây Nô-en được trang trí lộng lẫy với hàng ngàn ngọn nến sáng rực, lấp lánh trên cành lá xanh tươi. Em giơ tay với về phía cây Nô-en thì diêm tắt. Em mơ thấy các ngọn nến bay cao lên mãi rồi “biến thành những ngôi sao trên trời”.
Que diêm thứ tư bùng cháy, ánh lửa xanh tỏa ra. Em bé mơ “nhìn thấy rõ ràng bà em dang mỉm cười với em”. Em bé nguyện cầu tha thiết: “Cháu van bà, bà xin Thượng dế chí nhân, cho cháu về với bà...”
Em bé quẹt hết cả bao diêm. Diêm nối nhau chiếu sáng. Đêm càng khuya càng rét, tuyết càng phủ dày mặt đất. Em bé chập chờn trong mơ. Em thấy bà em hiện lên to lớn và đẹp lão. Bà nội cầm tay em, hai bà cháu về chầu Thượng đế
Bốn giấc mơ của em bé bán diêm là những giấc mơ đẹp thể hiện ước vọng được sống trong tình yêu thương, trong hạnh phúc. Ánh sáng lửa diêm là ánh sáng nhân văn tuyệt dẹp.