Kể về một lần em mắc khuyết điểm khiến thầy cô giáo buồn
Đề bài
Đề bài: Kể về một lần em mắc khuyết điểm khiến thầy cô giáo buồn
Hướng dẫn giải
Trong cuộc đời mỗi chúng ta ai cũng từng mắc những sai lầm, khuyết điểm, những sai lầm đó giúp chúng ta nhận ra điểm yếu của bản thân để sửa chữa và trưởng thành hơn. Tôi cũng từng mắc rất nhiều lỗi lầm, nhưng lần khiến tôi chẳng thể nào quên đó là lần mắc lỗi với cô giáo chủ nhiệm – cô Thu.
Tôi còn nhớ ấy là khi tôi học lớp 5, trong lớp tôi là đứa học giỏi, lại năng nổ trong mọi hoạt động của trường lớp nên rất được thầy cô và bạn bè yêu quý. Học lớp 5, kì thi mà chúng tôi quan tâm nhiều nhất chính là kì thi học sinh giỏi. Tôi được cô Thu chọn mặt gửi vàng giao nhiệm vụ đi thi học sinh giỏi. Khỏi phải nói tôi đã hãnh diện và tự hào biết nhường nào. Và tôi cũng biết rằng, ngoài tôi chẳng có ai đủ năng lực để dự kì thi này. Lúc ấy tôi quả là một con bé tự mãn, luôn nghĩ mình giỏi giang và coi thường những bạn xung quanh. Cô Thu nhiệt tình ôn luyện cho tôi, tôi cũng cố gắng hết sức ôn thi theo sự chỉ dẫn của cô.
Hai ngày trước khi thi tôi tự cho phép bản thân nghỉ ngơi để đến ngày thi có một tinh thần thoải mái nhất. Tôi vô cùng tự tin vào những gì mình đã học. Ngày thi đến ai cũng hoan hỉ chúc tôi thành công, đạt được giải cao. Tôi hoàn thành xuất sắc bài thi môn Văn, nhưng đến môn Toán lại là một sự thất bại thảm hại. Bài toán cao điểm nhất tôi không làm được, vì tôi đã tự ý bỏ qua phần đó, vì cho rằng nó quá đơn giản để đưa vào kì thi học sinh giỏi. Tôi mất tinh thần ngay từ lúc ấy, bỗng mọi kiến thức trong đầu tôi bay biến hết cả, tôi không thể nhớ được gì nữa. Dù cố gắng hết sức tôi cũng không thể lấy lại được sự bình tĩnh. Và lúc ấy tôi biết rằng mình sẽ không nhận được bất kì giải gì ở cuộc thi này. Mọi mong muốn, kì vọng của mọi người hay chính bản thân tôi đều tan thành mây khói.
Tôi bước ra khỏi phòng thi với khuôn mặt ủ rũ, tôi chẳng muốn gặp ai, chỉ muốn trốn tránh tất cả nhất là cô Thu người đã tận tình chỉ bảo tôi. Tôi vẫn còn nhớ như in lời cô dặn: “Dù bất cứ dạng bài nào, dù khó hay dễ con cũng phải ôn thật kĩ, đừng chủ quan bỏ qua bài nào con nhé”, cô nhắc đi nhắc lại điều ấy không biết bao nhiều lần. Ấy vậy mà, chỉ vì tính chủ quan, chỉ vì sự kiêu căng, tự nghĩ bản thân mình giỏi giang đã khiến mọi hi vọng của cô tan vỡ. Tôi biết phải đối diện với cô ra sao, nói với cô thế nào về kết quả thi đáng thất vọng lần này.
Những ngày sau đó tôi luôn tìm cách tránh mặt cô, tôi sợ phải đối diện, phải giải thích với cô, tôi sợ nhìn ánh mắt buồn rầu của cô. Nhưng không thể tránh mãi, hôm ấy, khi tan học cô đã gọi tôi lại ở lại lớp. Đó là buổi nói chuyện mà mãi về sau này tôi không bao giờ quên những lời cô nói, những lời cô dạy bảo:
- Hôm qua, cô đã nhận được kết quả thi học sinh giỏi, môn văn con làm rất tốt được 9 điểm, nhưng môn Toán lại tệ quá. Cô biết kì thi lần này của con không tốt ngay từ khi con ra khỏi phòng thi. Nhưng con có thể cho cô biết vì sao, môn Toán lại tệ vậy không? Cô biết sức học của con thế nào, cô tin con có thể làm tốt. Vậy mà…
- Con thưa cô, con chủ quan đã không ôn một phần cô ạ… Con … con… thực sự xin lỗi cô. Con rất giận bản thân mình. Giận vì bản thân chủ quan, đã làm cô và mọi người thất vọng,…
Tôi nức nở, xin lỗi cô, nói được những điều đó lòng tôi cảm thấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Nghe những lời tôi nói, cô nhẹ nhàng vỗ vai, ôm tôi vào lòng mà nói:
- Con gái bé bỏng của cô hãy nín đi. Mỗi chúng ta ai cũng từng sai lầm, ai cũng từng vấp ngã. Điều quan trọng nhất là bản thân tự nhận thấy lỗi lầm và sửa đổi nó. Cô hi vọng đây sẽ là bài học khiến con nhớ mãi, để sau này dù bất cứ việc gì, dù lớn hay nhỏ cũng cần phải cẩn trọng, tỉ mỉ, đừng chủ quan lơ đãng. Vì chỉ cần một phút chủ quan, hậu quả con sẽ chẳng thể nào ngờ tới.
Tôi chăm chú lắng nghe như nuốt từng lời cô nói. Đó là lần đầu tiên tôi hiểu ra rằng chỉ vì một phút sơ suất, chủ quan của bản thân lại làm ảnh hưởng đến nhiều người như vậy. Sự việc đã xảy ra từ lâu nhưng nó sẽ là bài học để đời cho tôi: trong bất cứ việc gì cũng không được chủ quan, phải cẩn trọng, tỉ mỉ, nỗ lực, cố gắng không ngừng.