Đăng ký

Viết bài tập làm văn số 6 - Bài văn tả mẹ hay nhất

2,129 từ Văn mẫu

Với cấp bậc trung học cơ sở, dung lượng cũng như chất lượng bài văn sẽ yêu cầu cao hơn so với bậc tiểu học. Do đó, bài viết dưới đây sẽ mang đến cho bạn bài văn tả mẹ hay nhất để bạn có thể tham khảo! Tuy chưa thể là bài văn tả mẹ hay nhất thế giới nhưng chắc chắn sẽ là một trong những bài văn tả mẹ lớp 6 hay nhất dành cho bạn.

Bài làm

"Ba là cây nến vàng

Mẹ là cây nến xanh

Con là cây nến hồng

Ba ngọn nến lung linh

Lá là lá la la...

Thắp sáng một gia đình"

   Đó chính là những câu hát trong bài hát "Ba ngọn nến lung linh" của nhạc sĩ Ngọc Lễ. Lời bài hát khiến tôi cảm thấy tình cảm gia đình là thứ tình cảm thiêng liêng và đầm ấm biết bao nhiêu. Quả thực, tôi đã từng có một gia đình đầm ấm và hạnh phúc như thế. Nhưng hạnh phúc vốn chẳng kéo dài bao lâu khi ba tôi bị bệnh nặng và qua đời khi tôi mới chỉ lên 6 tuổi. Và thế là mẹ vừa là một người mẹ, vừa là một người cha nuôi nấng tôi nên người. 

   Mẹ tôi năm nay đã bốn mươi ba tuổi rồi. Thoạt nhìn qua, ai cũng nghĩ mẹ vẫn còn rất trẻ bởi gương mặt mẹ trông không có một chút liên quan gì đến tuổi tác thật ngoài đời. Ấy thế mà chỉ những ai nhìn sâu vào đôi mắt mẹ mới thấy được những nếp nhăn hằn sâu bởi nỗi nhọc nhằn sương gió. Mắt mẹ tôi đẹp lắm! Hai con ngươi của bà sáng long lanh, thứ luôn truyền cho tôi niềm cảm hứng dạt dào. Đôi lông mày của mẹ thì chẳng có hình thù rõ ràng nào cả, bởi mẹ không có thời gian tô vẽ cho gương mặt mỗi khi ra đường. Khuôn mặt mẹ tôi là khuôn mặt tròn, mọi người thường khen là rất phúc hậu. Thứ nổi bật nhất trên khuôn mặt ấy là đôi môi của mẹ. Mẹ tôi có một đôi môi dày vừa phải, mỗi khi mẹ cười thì để lộ hàm răng tuy không đều tăm tắp nhưng lại rất tươi tắn. Điều làm tôi luôn chú ý và quan tâm là mái tóc mẹ. Mái tóc ấy đôi chỗ đã điểm hoa râm vì mẹ tôi cũng đã hơn bốn mươi tuổi rồi....

Hình ảnh mẹ

   Nhà tôi trước kia vốn chỉ làm nghê buôn bán nhỏ, ba và mẹ góp vốn mở một cửa hàng tạp hóa. Tuy không dư giả nhưng cũng không thiếu thốn gì. Từ ngày ba đi xa, mẹ tôi vất vả hơn trước nhiều. Mẹ phải làm thêm nhiều công việc để trang trải cho cuộc sống. Buổi sáng, mẹ đi chợ bán hàng, đến chiều do phải về nấu cơm và chăm sóc tôi nên mẹ tiếp tục công việc trông coi tiệm tạp hóa của gia đình. Giờ đây, khi tôi lớn hơn một chút, tôi đã có thể trông nom cửa hàng giúp mẹ mỗi lúc rảnh rỗi. Điều đó làm tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều trước nỗi vất vả của mẹ. Có lần, tôi nhìn mẹ vừa trông hàng vừa ngủ gật, tôi thương lắm! Ra là sáng sớm mẹ phải đi lấy rau từ rất sớm để kịp 5 rưỡi, 6 giờ sáng mang hàng ra chợ bán. Đến đây, tôi chợt nhận ra rằng chưa khi nào tôi thức giấc mà mẹ có ở nhà cả, mẹ đã đi làm từ lúc nào. Chính vì hai mẹ con sống nương tựa vào nhau nên không chỉ mẹ tôi mà cả tôi đều trở nên độc lập hơn rất nhiều. Tôi biết tự thức dậy vào buổi sáng, ăn sáng và đi bộ tới trường. Đến trưa, do đăng kí ăn bán trú nên mẹ không phải lo lắng việc tôi bị đói nếu ở nhà một mình. Còn mẹ tôi, không biết phải bắt đầu từ đâu để nói hết được sự kiên cường của bà. Mẹ tôi không chỉ làm hai nghề như tôi kể đâu, mà mẹ còn là người thợ sửa ống nước, sửa đồ điện, sửa quần áo..... mỗi khi nhà tôi gặp phải bất cứ vấn đề gì. Tôi tự hào về người mẹ đã nuôi nấng mình nên người!

   Có một lần, tôi và mẹ tranh cãi vì chuyện mẹ không cho phép tôi qua nhà bác tôi chơi hai tuần. Hồi đó tôi mới học lớp ba, được sang nhà bác tôi chơi đối với tôi là cả một niềm vui và hạnh phúc. Ở đó, tôi được ăn uống đầy đủ, nào là cá, tôm, mực... toàn là những hải sản tươi ngon và đắt tiền. Không những thế, tôi còn được mua cho đồ chơi, được đi ăn kem Tràng Tiền và ngắm cảnh hồ Gươm. Tôi tuyệt nhiên không còn bận tâm gì đến người mẹ của mình nữa mà chỉ biết đến bản thân. Cho đến bây giờ, tôi mới hiểu rằng lúc đó mẹ muốn tôi ở nhà và giúp đỡ mẹ, không muốn trở thành gánh nặng và phụ thuộc vào nhà bác tôi, nếu tôi chỉ chơi ở đó một vài ngày thôi thì được. Mẹ và tôi cũng không còn quan tâm đến chuyện đó nữa, vì cho đến nay hai mẹ con chẳng bao giờ cãi nhau chuyện gì. Tôi biết mình nên cư xử như thế nào để khiến mẹ không buồn lòng.

   Mẹ của tôi là người như vậy đấy, là một người phụ nữ tần tảo, chịu thương chịu khó vì gia đình và không muốn phụ thuộc vào bất cứ ai. Tôi yêu mẹ tôi vì những điều như thế. Có lẽ cho đến mãi sau này, con tôi cũng cần phải học hỏi rất nhiều từ bà ngoại. Nếu ai còn được sống với mẹ, hãy trân trọng từng phút giây, bởi vì nếu không yêu thương và hiếu thảo với mẹ thì sẽ không bao giờ có cơ hội thứ hai để sửa chữa, và bởi cả vì 

"Riêng mặt trời, chỉ có một mà thôi

Và mẹ em, chỉ có .... một trên đời..."

 

Bài văn tả mẹ lớp 6 trên đây là bài văn được chọn lọc kĩ lưỡng để các bạn có thể có thêm một tài liệu phục vụ cho việc học văn của mình. Mong rằng các bạn sẽ đạt được điểm cao môn Ngữ văn và bài văn tả người mẹ này sẽ khơi gợi được tình yêu môn Văn trong các bạn!