Soạn bài: Bố của Xi-Mông
Tóm tắt:
Cậu bé Xi-mông khoảng 7 – 8 tuổi lần đầu đến trường. Em bị lũ bạn chế giễu vì không có bố. Xi-mông đã đánh nhau và tấn công những kẻ chế nhạo mình. Nhưng em vô cùng đau khổ vì sự thật em không có bố. Xi-mông đi ra bờ sông và định tự tử. Cảnh vật bờ sông làm em nguôi ngoai đôi chút. Nhưng nghĩ đến nhà, đến mẹ, em lại khóc. Bác thợ Phi-líp nhìn thấy, an ủi và đưa em về nhà. Phi-líp đã nhận làm bố của em. Hôm sau XI-mông đến trường, lũ bạn xấu giễu cợt nhưng Xi-mông dám chống lại vì em tự tin rằng mình có bố Phi-líp.
Câu 1 (trang 143 sgk Ngữ Văn 9 Tập 2): Bố cục:
- Phần 1 (từ đầu đến "em chỉ khóc hoài"): nỗi tuyệt vọng của Xi-mông
- Phần 2 (tiếp ... một ông bố): bác Phi-líp gặp Xi-mông và an ủi em.
- Phần 3 (tiếp ... bỏ đi rất nhanh): bác Phi-líp đưa Xi-mông về với mẹ và nhận làm bố của em.
- Phần 4 (còn lại) : Xi-mông tin tưởng và nới với các bạn rằng em có bố Phi-líp.
Câu 2 (trang 143 sgk Ngữ Văn 9 Tập 2):
- Xi-mông đau đớn vì bạn bè trêu chọc và đánh em vì em không có bố.
- Nỗi đau đớn ấy được khắc họa :
+ Ý nghĩ bỏ nhà ra bờ sông định tự tử, cảnh vật khiến em nghĩ đến nhà, đến mẹ.
+ Em khóc nhiều, buồn bã vô cùng, “em lại khóc, người em rung lên”,...
+ Cách nói năng : nói không nên lời, cứ bị ngắt quãng xen lẫn tiếng nấc.
Câu 3 (trang 143 sgk Ngữ Văn 9 Tập 2):
Chị Blăng-sốt chẳng qua vì lầm lỡ mà sinh ra Xi-mông chứ căn bản chị là người tốt :
- Từng là một trong những cô gái đẹp nhất vùng, đức hạnh nhưng bị lừa dối.
- Ngôi nhà nhỏ, quét vôi trắng, sạch sẽ: tuy nghèo nhưng sống đúng đắn, nghiêm túc.
- Thái độ đối xử với khách : khiến người lạ cảm giác không thể bỡn cợt được với vẻ nghiêm nghị “như muốn cấm đàn ông bước qua ngưỡng cửa”.
- Khi nghe con nói bị bạn đánh vì không có bố thì chị hổ thẹn, thương con “nước mắt lã chã”, đau đớn lặng ngắt.
Câu 4 (trang 144 sgk Ngữ Văn 9 Tập 2):
Diễn biến tâm trạng của Phi-lip :
- Khi gặp Xi-mông: cảm nhận sự đau khổ của em và an ủi em.
- Trên đường đưa Xi-mông về nhà: nghĩ có thể đùa bỡn với chị Blăng-sốt.
- Khi gặp chị Blăng-sốt: nhận ra ý nghĩ sai lầm của mình, lúng túng.
- Lúc đối đáp với Xi-mông: nửa đùa nửa thật nhận làm bố Xi-mông, cảm mến em.