Soạn bài tập làm văn số 7: Tả lại cảnh biển đã để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc nhất- Soạn văn lớp 6
Đề bài: Biển đẹp nhất thường vào buổi sáng và buổi chiều. Hãy tả lại cảnh biển đã để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc nhất.
Dàn bài
I. Mở bài: Em đến biển bao giờ? Dịp nào? Khoảng thời gian nào? Buổi sáng hay chiều mà thấy biển đẹp?
II. Thân bài:
- Biển lúc bình minh:
- Mặt biển còn tối đen nhưng chân trời đã rạng lóa ánh hổng. Biển tĩnh lặng, hơi lạnh.
- Tiếng sóng chợt ầm ào. Gió thổi xào xạc.
2. Biển lúc mặt trời lên; Rạng sáng, chân trời đỏ ửng, rực rỡ lạ thường. Mặt trời từ chân trời ló dạng, nhô lén, lấp lánh muôn nghìn ánh sáng.
- Mặt biển xanh nhìn xa tưởng như phẳng lặng nhưng gần bờ, sóng vẫn đập mạnh vào bãi cát.
3. Sinh hoạt trên bờ biển:
- Trời sáng tỏ hẳn lên. Người tắm biển cũng càng lúc càng đông. Đám đông nô đùa vui vẻ mỗi khi có những đợt sóng bất chợt chổm lên.
- Dù vải nhiều màu cắm trên bãi biển cũng mỗi lúc một nhiều hơn.
Kết bài: cảm nghĩ của em vể biển đẹp buổi sáng.
Bài tham khảo
Ít có cảnh thiên nhiên nào đẹp thơ mộng và hùng vĩ một cách kì lạ như cảnh biển quê em vào buổi sớm.
Khi ấy, trời chưa sáng hẳn. Phía đằng đông, những tia lửa đỏ báo hiệu mặt trời sắp mọc. Mặt biển ở phía ấy trắng sáng như được tráng lên một lớp bạc. Vầng sáng đỏ đằng đông ngày một lớn, khiến chân trời đỏ rực như một đám cháy. Em đứng đợi... mặt trời chưa xuất hiện. Mãi sau, vầng đỏ ấy mới lừng lững nhô lên. Bất chợt, một ngọn gió lạnh thổi tới Ịàm những rặng phi lao với những khóm lá hình kim ven bờ run lên khe khẽ. Tuy sóng vẫn đập ầm ào vào bờ cát và gió cũng không ngớt xào xạc, nhưng trời đất vẫn mang dáng vẻ trầm lặng, nghiêm trang Một điểm sáng như chớp nhoáng tung ra bao trùm cả mọi vật trong khoảng đất trời làm cho tấm màn đen tối bị cuốn hẳn đi. Mặt trời tròn và to, uy nghi nhìn ngắm khắp phía. Sau một đêm mát mẻ, cây cỏ, con người, biển cả và vạn vật tăng thêm sức sống, lại được tắm dưới ánh sáng màu hồng ấm áp. Mặt biển lấp lánh những chiếc váy hồng, càng xa càng nhạt đi. Mặt trời lên cao, màu hồng cũng giảm cho đến lúc chỉ còn một màu chói . sáng, lấp lánh. Khi đó, mặt biển nhấp nhô những mảnh sáng chói mắt.
Tỉnh ngủ rồi, biển càng lúc càng xanh thăm thẳm. Một làn biển thở phập phồng lên xuống. Ớ phía chân trời xa, bóng dáng những con thuyền nhỏ ẩn hiện, chỉ thấy rõ hình những cánh buồm nhấp nhô di động chậm chạp. Gần hơn, từng đôi hải âu rời tổ từ lúc nào, đang chao lượn trên không như đang náo nức chào mừng một ngày mới. Đây đó, thấp thoáng những con tàu rướn mình ra khơi trên những con sóng nhấp nhô, khuất dần vào một vùng không gian xanh thẳm.
Cùng lúc, gần bờ biển từng con sóng vỗ ầm ào. Trông kìa, một lượn sóng rướn cao lên hăm hở tiến vào bờ, đập mạnh vào bãi cát, vỡ vụn ra rồi từ từ rút xuống. Lượn sóng sau tiếp chồm lên lượn sóng trước. Cứ như vậy, biển tiếp tục trò chơi vô tận ấy.
Mặt trời lên dần cao, những người đi tắm biển sớm đã có mặt và ngày
một đông dần Họ lội ào ào xuống biên và bất chợt reo hò lên huyên náo mỗi khi một con sóng rướn tới nhảy qua đầu. Vui nhộn nhát vẫn là các bạn nhỏ. Vừa phập phổng lo sợ, vừa thích thú mành liệt, các bạn đón chờ những đợt sóng lớn ào tới để được nhảy lên. Đôi khi có bạn bị sặc, hai tay í nước chảy ròng ròng trên mặt, vừa sặc sụa ho. Thê mà vần lây làm thú vị lắm.
Dọc bải cát, những chiếc dù dú màu sác như những chiếc nấm to đẹp đã được dựng lên nhanh chỏng. Người tắm biến với đủ màu quần sắc áo ngày mỗi đông hơn và náo nhiệt thêm lên.
Nắng gay gắt, biển ngập tràn ánh sáng và cùng rộn ràng nhiều thứ âm thanh.
Biển quê em thật đẹp. Nhừng ngày nghỉ học, rỗi rãi em thường ra đó chơi đến trưa...
(Trích Những bài thực hành làm văn lớp ỹ Trần Văn Sáu - Đặng Văn Khương, NXB Trẻ