Soạn bài tập làm văn số 7: Tả cảnh người lao động khẩn trương trên cánh đồng lúa quê em lúc gặt rộ.- Soạn văn lớp 6
Em hãy tả cảnh lao động khẩn trương trên cánh đồng lúa quê em lúc gặt rộ.
Dàn bài
I. Mở bài: Giới thiệu cảnh lao động khẩn trương trên cánh đồng quê em.
lI. Thân bài: Công việc trong ngày gặt rộ: cắt, gặt, bó lúa... chất lên xe chở về kho.
III. Kết bài: Suy nghĩ của em.
Bài tham khảo
"Quê em đồng lúa nương dâu
Có dòng sông nhỏ nhịp cầu bắc ngang"
Tôi sống dưới quê từ nhỏ nên biết rất rõ công việc đồng áng. Lúc này, quê tôi đang vào vụ thu hoạch, thời điểm rất khẩn trương nhưng cũng rất vui vẻ.
Ò ó o o... Tiếng gà gáy vang vang cuối xóm. Trời tờ mờ sáng, sương phủ dày đặc. Mờ mờ ảo ảo trong màn sương là cả một cánh đồng lúa mênh mông, vàng óng ả, đang chờ tay người gặt. Một mùi thơm thoang thoảng, ngọt ngào như dòng sữa mẹ, phảng phất đâu đây. Cảm giác bồng bềnh lâng lâng tràn ngập trong lòng tôi.
Bỗng tít xa, tiếng chân đi thình thịch. Các chị, các anh xã viên vác lưỡi hái, lưỡi liềm, quang gánh trên vai đi tới. Bộ quần áo nâu giản dị, chân không giày dép, đầu đội nón lá. Những khuôn mặt xương xương của những người lớn tuổi lấp chìm trong vành nón.
Vừa tới ruộng, mọị người đã hồ hởi bắt tay vào công việc. Mọi người ùa xuống ruộng. Quần xắn cao để lộ lớp da đen nâu vi phải dội nắng, dầm mưa. Những bước chân dưới bùn nghe lõm bõm. Ruộng nước, bùn đến quá mắt cá chân.
Các nhóm tất bật làm. Mấy bà, mấy chị lom khom tay cầm liềm, tay quơ lúa, cắt giật soàn soạt. Liềm đi tới đâu, gốc lúa trơ ra đến đấy. Mấy bà, mấy chị dàn hàng ngang mà gặt.
Bên nhóm nam rất sung sức, chẳng chịu thua bên nữ. Họ hăng say gặt lúa. Họ tất bật bó lúa. Dù lúa có trốn tránh ở đâu cũng bị vạt ngọn, trơ gốc. Bùn bắn lấm tấm lên quần, lên áo, lên đôi tay rán chắc. Lội chỗ này chỗ nọ, mọi người mải miết làm không còn biết mệt.
Có tiếng hò vang lên từ nhóm nữ như thách thức, như mời chào. Giọng nữ vừa dứt thì một giọng nam đã cất lên trả lời liền. Cứ thế, hò qua, đổi lại Cổ anh vỗ ngực hát. Có chị bụm miệng cười. Rồi tiếng cười lan ra khắp ruộng.
Mấy anh con trai, thân trần trùng trục, ôm từng bó lúa xêp lên xe chở về Lúa chất cao dần lên xe. Nhìn những bó lúa vàng óng, mọi người mỉm cười khoan khoái. Tôi cũng mỉm cười như muôn chia niềm vui với họ.
Mặt trời càng lên cao, không khí càng nóng. Ánh nắng gay gắt chiếu xuống cánh đồng, chiếu trên những cái lưng lom khom. Tấm áo bỗng trở nên mỏng manh như nắng có thể xuyên qua được. Thế nhưng, các bà, các chị vẫn hăng say làm việc. Chốc chốc lại có người đưa tay quệt mồ hôi trên khuôn mặt đỏ bừng.
Lúa chất lên xe kéo về sân kho. Cái sân không rộng lắm, lát bằng xi măng, ở giữa lù lù chiếc máy tuốt lúa. Người ta lấy từng bó lúa bỏ vào miệng nó. Nó nhằn nhằn một lúc rồi nhả ra bao nhiêu là thóc, rơi tung tóe xuống gầm máy. Máy xinh xịch chăm chỉ làm. Anh con trai xoa đầu chiếc máy khen "giỏi quá!". Rồi anh dọc bài thơ chiếc máy tuốt lúa. Mọi người xung quanh phì cười. Thóc chất lên xe bò đầy ăm ắp. Hai con bò lê từng bước về. Vài hạt thóc còn vương vãi, mấy con chim gáy sà xuống. Mặt trời đứng bóng. Đã trưa quá rồi. Mọi người nghỉ tay. Lưng áo ai cũng đẫm mồ hôi, nhưng nét mặt mọi người tỏ rõ vẻ sung suớng. Tiếng cười, giọng nói hân hoan. Người ta nhẩm tính sản lượng từng thửa ruộng vừa gặt.
Ít lâu sau, tôi lên thành phố học. Nhưng cứ mỗi lần bưng bát cơm trắng lên tôi lại nhớ đến buổi gặt hôm ấy, cảnh lao động khẩn trương của bà con. Và tôi lại nhớ quê:
"Quê em đồng lúa nương dâu
Có dòng sông nhỏ nhịp cầu bắc ngang"
(Hoàng Lan Anh - Trường Trần Phú - TP Hồ Chí Minh)