Soạn bài viết đề văn: Đầu làng em có một ao sen. Em hãy tả lại ao sen đó- Soạn văn lớp 6
Bài làm tham khảo
Ngõ vào làng em có một hồ sen rộng, trồng toàn một loài hoa sen trắng. Không ai biết hồ sen ấy có từ bao giờ mà chỉ biết mỗi lần đi ngang, gặp mùa hoa nở, hương sen thoang thoảng tỏa lan khiến ai cũng thấy lòng mình dễ chịu, khoan khoái.
Ấy là lúc trời mới vào hạ, nước còn đầy, hồ sen tràn dâng sức sống. Lá sen tròn phủ kín cả mặt nước rộng khoảng một công đất. Từng chiếc lá to, nhỏ, cành cao, thấp khác nhau, có chiếc nằm ngang mặt nước mấp mênh, có chiếc nhóng lên đầu cuống lá dài ve vẩy, cũng có chiếc ngập ngừng, e ấp chưa phô hết mình ra. Từ mặt nước xanh trong veo, hàng trăm búp sen nhô lên như những nắm tay thon thả, từ đó mở xòe ra thành những bông hoa trắng muôt và dịu dàng, nhưng rải rác cũng có những bông hoa kín đáo, ngại ngùng nấp dưới lá, nở sát mặt hồ. Hoa sen nở mới thật là đẹp, một vẻ đẹp thanh cao. Những cánh hoa trắng xếp vào nhau tròn trịa và cân đôi, nâng niu lấy những tua nhị vàng lấm tấm. Cánh hoa sen trắng nằm trên tấm lá xanh soi mình lên màn nước biêng biếc. Tất cả màu sắc, hình dáng của lá, của hoa, của nhị, của mặt hồ tạo thành sự hòa hợp của một bức tranh dịu dàng, êm ả.
Đây đó quanh hồ vào tháng tư, tháng năm, chẳng lúc nào ngớt phảng phất một làn hương nhè nhẹ của sen, một thứ hương riêng khó nhầm lẫn được. Buổi trưa, buổi chiều, hương ấy theo làn gió thổi từ phía hồ đưa vào xóm thấm đẫm mọi nơi, làm cho ai cũng cảm thấy nắng hè oi bức như dịu bớt đi nhiều. Lúc đó, ai cũng thấy lòng mình nhẹ nhàng thanh thản.
Đã có lần em nâng một bông sen lên ngắm. Thật là thú vị biết bao. Màu hoa không sặc sỡ mà sang trọng, hương sen không nồng nàn mà dịu nhẹ thơm lâu. Đặc biệt là chỗ đầu cuông hoa bị cắt, những sợi tơ trắng mỏng mảnh cứ kéo dài ra mãi.
Giây phút ấy lòng em không khỏi miên man nghĩ tới một nhân cách đáng quý. Tuy sinh trưởng trong chôn bùn lầy nhơ bẩn nhưng sen vẫn giữ được sự trong sạch của mình. Em như bồng bềnh trong giọng khe khẽ ru hời của mẹ năm xưa, lời hát vẫn ngân nga:
Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh, bông trắng lại chen nhụy vàng
Nhụy vàng, bông trắng, lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.