Dàn ý phân tích tâm trạng Thúy Kiều trong đoạn trích trao duyên hay
Dàn ý phân tích tâm trạng Thúy Kiều trong đoạn trích trao duyên
Cùng tham khảo dàn ý phân tích tâm trạng Thúy Kiều trong đoạn trích trao duyên chi tiết dưới đây để hiểu rõ về nhân vật Kiều, sự đau khổ khi phải trao duyên cho em và từ đây mười năm lưu lạc đầy sóng gió của Kiều bắt đầu.
Mở bài
- Giới thiệu tác giả và dẫn dắt vào tác phẩm và vị trí của đoạn trích.
Thân bài
Thúy Kiều nhờ Thúy Vân thay nàng trả nghĩa cho Kim Trọng
Cậy em, em có chịu lời,
Ngồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưa.
Giữa đường đứt gánh tương tư,
Keo loan chắp mối tơ thừa mặc em.
Kể từ khi gặp chàng Kim ,
Khi ngày quạt ước, khi đêm chén thề.
Sự đâu sóng gió bất kỳ,
Hiếu tình khôn lẽ hai bề vẹn hai?
Ngày xuân em hãy còn dài,
Xót tình máu mủ, thay lời nước non.
Chị dù thịt nát xương mòn,
Ngậm cười chín suối hãy còn thơm lây.
Chiếc thoa với bức tờ mây
Duyên này thì giữ, vật này của chung.
Dù em nên vợ nên chồng,
Xót người mệnh bạc ắt lòng chẳng quên!
Mất người còn chút của tin,
Phím đàn với mảnh hương nguyền ngày xưa.
- Thúy Kiều là chị nhưng lại nhờ cậy em gái Thúy Vân với lời lẽ khác thường bằng những từ ngữ kính cẩn: cậy, chịu lời, lạy, thưa. Lời xưng hô của Kiều như vừa nhờ vả, vừa van nài và cố ý không để Thúy Vân từ chối.
- Kiều phân trần về chuyện tình dang dở của mình với Kim Trọng: thắm thiết nhưng mong manh, nhanh tan vỡ. => Cách nói của Kiều vừa tinh tế vừa khôn khéo, khiến cho người nghe cũng đồng cảm và không nỡ khước từ, đồng thời cũng thể hiện khả năng sử dụng ngôn ngữ đặc sắc và tài năng của Nguyễn Du.
- Kiều trao duyên cho Vân bằng cách trao kỉ vật giữa nàng và chàng Kim cho Vân, nhưng tâm can lại mâu thuẫn với hành động khi Kiều “nữ trao, nửa níu” => nàng giằng nỗi đau trong lòng mà trao duyên cho em gái nhưng lại không muốn trao tình, không muốn trao tình cảm giữa mình và Kim Trọng cho người khác.
Xem thêm:
Bài cảm nhận 14 câu giữa bài trao duyên
Phân tích 18 câu đầu bài trao duyên
Tâm trạng của Thúy Kiều sau khi trao duyên cho Thúy Vân
Mai sau dù có bao giờ,
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này.
Trông ra ngọn cỏ gió cây,
Thấy hiu hiu gió, thì hay chị về.
Hồn còn mang nặng lời thề,
Nát thân bồ liễu đền nghì trúc mai.
Dạ đài cách mặt, khuất lời,
Rảy xin chén nước cho người thác oan.
Bây giờ trâm gãy bình tan,
Kể làm sao xiết muôn vàn ái ân!
- Kiều đã dự cảm về cái chết của mình, trong đoạn thơ nàng tự độc thoại, Kiều dường như vừa dành lời trăn trối vừa dành những lời yêu thương da diết nhất cho Kim Trọng.
- Từ chỗ nói với Thúy Vân, Kiều chuyển sang tự nói với chính mình và tự nói với hình ảnh Kim Trọng trong lòng nàng. Lúc này tâm trạng của Kiều cũng chuyển từ đau đớn sang chấp nhận, buồn tủi số phận, rồi nàng khóc, khóc cho mối duyên trong sáng, đẹp đẽ nhưng dang dở, khóc cho số mệnh bạc bẽo của chính mình, khóc vì “tình chị” nhưng lại hóa thành “duyên em”.
Xem thêm:
Phân tích 14 câu đầu bài trao duyên
Bài phân tích tâm trạng Thúy Kiều trong đoạn trích trao duyên
=> Nguyễn Du đã khéo léo xây dựng những dòng thơ mang tính độc thoại để đặc tả tâm trạng đau khổ tột cùng nhưng không thể nói nên lời của Thúy Kiều, giúp người đọc cảm nhận rõ nét nàng đã dằn vặt, khổ sở, tiếc nuối như thế nào sau khi trao duyên cho em gái.
- Thế nhưng nàng vẫn nghĩ đến tình thâm khi quyết định trao duyên cho Thúy Vân, mặc dù Kiều đau khổ nhưng nàng vẫn muốn em gái và người yêu được hạnh phúc.
Kết bài
- Tóm tắt đại ý đoạn trích, nêu suy nghĩ của bản thân.