Đăng ký

Soạn bài Miêu tả con vật - Soạn tiếng việt lớp 4

1. Tả một con vật nuôi trong nhà.

2. Tả một con vật nuôi  vườn thú.

3. Tả một con vật em chợt gặp trên đường.

4. Tả một con vật lần đầu tiên em thấy trên họa báo hay trên truyền hình.

Đề bài : Tả một con vật nuôi trong nhà (ở vườn thú, gặp trên đường, trên họa háo, v.v).

                                                BÀI LÀM
                                             (Tả con lợn)

  Con lợn giống nhà em nuôi nay đã được ba tháng rưỡi. Mới ngày nào đó, mẹ đưa từ trại chăn nuôi thị xã về, nó chi bằng quả dưa hấu lớn. Vậy mà nay đã xấp xỉ gần tạ. Ai cũng khen con lợn sao mà chóng lớn thế!

  Chú có một bộ lông trắng như cước lại dược lớp da trắng mịn của giống nòi truyền lại làm nền, trông chú vốn đã trắng lại càng trắng hơn. Nhìn từ xa, chú giông như con bạch mă non vài tháng tuổi lần sục vào máng cám aqn y như một ống hút khổng lồ làm sôi Iên những bọt nước như bong bóng của nhưng cơn mưa mùa hạ. Chỉ thoáng, máng cám đà nhẵn thín như ai chùi. Cái bụng của chú nặng nể làm sao! Từ máng cám đến góc chuồng chỉ độ ba sải tay của em mà chú phải ì à ì ạch một lúc sau mới lết tới được ngã bịch xuống nền chuồng, mùi miệng thi nhau thở. Những lúc như thế, nhìn đôi mắt của nó toàn tròng trắng cứ đờ đẫn ra y như chú đang à trạng thái phê phê, thật buồn cười. Còn hai cái tại thì như hai cái lá mít phất qua phất lại như cám ơn mọi người cho chú chén nhưng bữa no say mãn nguyện như thế. Mỗi lần đi học về, em không quên ra vườn cắt rau đem vào cho chú một ôm to tướng. Chú vừa nhai rào rào vừa ve vẫy cái đuôi bông lau có vẻ thích thú lắm.

  Chỉ còn một tháng nữa là xuất chuồng, mẹ bảo: “Con ráng phu chăn lợn cho chóng lớn, mẹ sẽ mua cho con đôi bông đeo cùng chúng bạn vào dịp sinh nhật tới”.

                                              BÀI LÀM
                                             (Tả con gà)

  Phương Đông vừa ửng hồng. Bỗng, một tiếng gáy vang động xé tan màn sương sớm. Đó là tiếng gáy của con trống nhà em. 

  Bầy gà nhà em nhiều lắm, có đến vài chục con, nhưng duy nhất chỉ có mình chú là khác giới. Chú thuộc giông gà pha, to khỏe như một đô vật ngoại hạng. Chú khoác trên mình một tấm áo màu đỏ tía. Hai cánh và đuôi pha màu xanh biếc. Đầu chú tròn xoe như hai hạt nhãn. Cái mỏ khoằm khoằm vàng sậm. Đôi chân màu vàng nghệ, cựa sắc và nhọn. Hai cái cánh to như hai cái quạt của Gia Cát Lượng thời Tam quốc. Cái đuôi đủ màu sắc nhưng nổi hơn cả là màu đen, xanh cong cong như hình lưỡi liềm. Có những chiếc lông ba màu đỏ, xanh, đen quăn lại như một nét hoa văn càng tôn thêm vẻ “hào hoa phong nhã” cho chú.

  Trong sinh hoạt với đàn, có lẽ chú là người có tấm lòng độ lượng bao dung nhất. Mỗi lần em vãi thức ăn ra sân chú cũng chạy đến nhưng không thấy chú tranh giành với ai cả. Thậm chí có* miếng mồi ngon chú .cũng chia năm sẻ bảy cho những cô mái tơ thường kèm cặp với chú.

  Em rất yêu chú gà trông này. Chú là chiếc đồng hồ báo thức ở xóm em, thúc mọi người dậy đúng giờ để đi làm, còn tụi nhỏ chúng em thì dậy để đến trường.

 

BÀI LÀM
(Tả con chó)

  Nó tên là Lai, cái tên mà em đặt cho nó khi nó cồn bé tí tẹo. Bà bảo: “Giống chó này quý lắm con ạ! Bà dặn đi dặn lại nhiều lần, với lại  chỗ thân quen bác ấy mới ưu tiên cho mình con Vện đực đấy, ráng mà nuôi dạy cho kĩ!”.

  Mới đó mà đã một năm rồi, con Lai lớn nhanh trông thấy. Càng lớn cu cậu càng đẹp mã. ơ xóm em chỉ một mình cậu mới có bộ áo khoác khác đời, lằn vằn nhừng sọc trắng, nâu, xám y như một con hổ quảng cáo trên màn hình nhỏ vậy. Cái đầu của nó trông như cái yên xe đạp “MARTIN 107” của em với hai cái tai như hai lá mít úp về phía trước. Đôi mắt thì trong xanh như màu da trời chứa đựng sự tinh khôn và nhạy cảm của một giống chó bẹc giê mà các chú công an thường nuôi dạy. Cái mũi của chú màu nâu đen, có hai cái lô nho nhỏ băng ngón tay út của em, nó đánh hơi cực giỏi.

  Tối đến, Lai thường nằm ngủ ở bậc thềm ngoài hiên để canh chừng kẻ trộm. Không biết trong suốt cả một đêm dài đằng đẵng như thế nó có ngủ được chút nào không. Bất kì một tiếng động nhỏ nào chú cũng đều phát hiện được cả. Có một lần, tên trộm định lẻn vào bưng đi một chậu kiểng qụý ở trước sân nhà. Chú từ bậc cửa phóng ra, sủa lên mấy tiếng. Thấy động tên trộm vội lùi dần ra cửa. Lai biết là kẻ gian, liền gừ lên một tiếng rồi xông thẳng vào tên trộm, xén gọn một miếng quần cảnh cáo làm cho kẻ gian một phen khiếp đảm.

  Lai khôn ngoan và lanh lợi nên cả nhà em ai cũng quý nó. Mỗi lần có gì ngon, nhất là mấy cục xương hầm, em đều để dành cho Lai. Lai mừng lắm, vẫy đuôi rối rít.

shoppe