Nêu cảm nghĩ của em về một lỗi lầm mà bạn em mắc phải.
Nêu cảm nghĩ của em về một lỗi lầm mà bạn em mắc phải.
A. Hướng dẫn làm bài
- Đề bài yêu cầu: nêu cảm nghĩ về một lỗi lầm mà bạn em mắc phải.- Biểu cảm dựa trên những hồi ức về lỗi lầm mà bạn em mắc phải trong thực tế, từ những tình cảm, cảm xúc chân thật của bản thân.
- Bài làm cần đủ các ý chính sau:
Mở bài:
+ Cảm nghĩ chung về lỗi lầm của bạn.
Thân bài:
+ Lỗi lầm của người bạn.
+ Cảm nghĩ về lỗi lầm của bạn: thông cảm, chia sẻ.
Kết bài:
+ Khẳng định tình bạn tốt đẹp.
+ Suy nghĩ sau một lần mắc lỗi của bạn.
B. Bài văn mẫu
Một lần mắc lỗi đã khiến cho Hải Minh, bạn tôi vô cùng hối hận. Tôi cũng thật bất ngờ trước việc làm của Hải Minh, điều tôi không bao giờ nghĩ đến.
Hải Minh với tôi chơi với nhau từ nhỏ. Nhà hai đứa gần nhau nên chúng tôi lại càng thân. Đến lúc đi học, hai đứa học chung suốt từ lớp một đến cấp hai. Có khi chúng tôi còn ăn, học, ngủ ở nhà nhau nữa. Minh là người bạn tốt nên nhiều người quý mến. Tôi cũng rất yêu quý và tin tưởng Hải Minh.
Hải Minh là học sinh giỏi của lớp. Cậu cũng là người thông minh nên tiếp thu bài nhanh lắm. Nhưng một hôm, chúng tôi có tiết kiểm tra Văn một tiết. Cô giáo đã cho nội dung ôn tập nhưng Hải Minh vì mải đi chơi mà không kịp ôn. Đến khi trả bài, cậu ấy đã phải nhận điểm kém. Lo sợ vì sẽ bị bố mẹ mắng, Minh dặn tôi phải che giấu hộ bạn ấy. Ban đầu tôi không đồng ý nhưng sau vì thấy bạn ấy rất lo sợ nên tôi đành chấp nhận. Nhưng chẳng bí mật nào là mãi mãi, dù cho Hải Minh có giấu kín đến đâu, có nói dối như thế nào thì sự thật vẫn bị mang ra ánh sáng. Cuối cùng, bố mẹ bạn ấy cũng biết chuyện và rất buồn.
Đã mấy ngày rồi tôi không sang nhà Hải Minh. Đến lớp Minh buồn lắm. Có lẽ Minh đã nhận ra lỗi lầm của mình. Nhưng Minh đã làm mất niềm tin của cô giáo, của cha mẹ. Từ một việc nhỏ, Minh mắc một lỗi lớn hơn. Giá như Minh không chủ quan, không mải chơi thì Minh đã không phải nhận điểm xấu. Khi có lỗi Minh lại không dũng cảm đối mặt, không trung thực với chính mình. Minh quanh co không nói thật với bố mẹ cho đến một hôm vô tình gặp cô giáo mẹ mới biết. Đến lúc đó dù muốn Minh cũng không quay ngược được thời gian để sửa nữa. Nhìn cậu bạn thân buồn lòng tôi cũng không vui. Có lẽ tôi cũng có một phần lỗi trong đó. Giá như khi ấy tôi kiên quyết không nhận lời giữ bí mật hộ Minh, cùng cậu ấy nói thật với gia đình và xin lỗi thì có lẽ Minh đã không mắc phải sai lầm này. Là học sinh như chúng tôi, không học bài đã sai, không trung thực, dũng cảm lại là lỗi lầm rất lớn. Người xưa đã nói rằng “Sai một li đi một dặm” quả không sai. Sau chuyện này chắc Hải Minh sẽ tự rút cho mình bài học lớn, không bao giờ quên. Nếu là Minh tôi cũng như vậy và bằng mọi cách tôi sẽ hành động đế mọi người tin ở sự sửa chữa của mình. Nhận ra lỗi là tốt nhưng làm để sửa sai và không bao giờ mắc lại mới thực sự là đáng quý và đáng trân trọng.
Chỉ một lần mắc lỗi lầm, Hải Minh đã nhận được nhiều bài học thấm thía. Tuổi học trò chúng tôi nhiều khi thật bồng bột và ngây thơ. Nhưng chính sự vấp ngã ấy giúp cho chúng tôi trưởng thành hơn.