Cảm nhận đoạn 1 của bài Tiếng gà trưa
Đề bài: Cảm nhận đoạn 1 của bài Tiếng gà trưa
Bài làm
“Tiếng gà trưa” là một bài thơ hay của Xuân Quỳnh viết trong thời chống Mĩ, in trong tập thơ "Hoa dọc chiến hào” (1968).
Bảy câu trong phần đầu bài thơ mở ra trong lòng em bao cảm xúc man mác. Tiếng gà nhảy ổ: "Cục... cục tác cục ta” của nhà ai bên xóm nhỏ, cất lên; cái âm thanh bình dị ấy trở nên thân thiết, yêu thương đối với người lính trẻ trên dường hành quân ra trận:
“Trên đường hành quân xa
Dừng chân bên xóm nhỏ
Tiếng gà ai nhảy ổ:
Cục... cục tác cục ta”.
Một giọng thơ nhẹ nhàng, bâng khuâng. Tiếng gà nhảy ổ đã trở thành tiếng quê hương, tiếng hậu phương như chào đón, như vẫy gọi
Ba câu thơ tiếp theo bắt đầu bằng chữ “nghe" đã gợi tả niềm xúc động sâu xa cua người chiến sĩ. Có một sự chuyển đổi cảm giác tài tình, thú vị:
“Nghe xao động nắng trưa
Nghe bàn chân đỡ mỏi
Nghe gọi về tuổi thơ "
Nghe tiếng gà gáy ò, người lính trẻ cảm thấy nắng trưa đang xao động, đang nhảy múa xôn xao trước mắt mình, trông thật vui. Tưởng như có làn gió mát thổi qua tâm hồn mình. Tiếng gà nhảy ổ như có một phép lạ thần kì, đã truyền cho người chiến sĩ bao niềm vui, bao tinh thần và nghị lực mới, như làm dịu bớt cái nắng trưa, như xua tan mọi mệt mỏi, có thêm sức mạnh mới, vượt qua mọi chặng đường chông gai, sẵn sàng dấn thân vào khói lửa. Nghe tiếng gà nhảy ổ: “Cục... cục tác cục ta” người lính trẻ thêm xao xuyến trong lòng, mọi ki niệm thân thương một thời thơ âu được khơi dậy, được đánh thức. Tình hậu phương êm đềm, sâu nặng như dâng lên dào dạt trong lòng người chiến sĩ trên đường ra trận.
Thơ là nghệ thuật cua ngôn từ. Qua điệp từ “nghe", Xuân Quỳnh nói lên dược bao điều tốt dẹp, mở ra bao liên tưởng đáng yêu. "Tiếng gà trưa" là tiếng gọi của quê nhà, mang nặng tình hậu phương.