Miêu tả dòng sông quê em (Bài 2)
Đề bài
Đề bài: Miêu tả dòng sông quê em (Bài 2)
Hướng dẫn giải
“Quá nửa đời phiêu dạt con lại về úp mạch vào sông quê, ơi con sông dạt dào như lòng mẹ chở che con đi qua chớp bể mưa nguồn...” mỗi khi câu hát ấy vang lên lòng tôi lại rưng rưng xúc động nhớ về dòng sông quê hương. Dòng sông ấy đã ăn đời ở kiếp với người dân quê tôi từ bao đời nay. Tôi yêu con sông bởi nó chính là linh hồn của quê hương và tuổi thơ tôi.
Con sông quê tôi là một nhánh của sông Hồng, nằm vắt mình ở khu bãi trồng hoa màu cuối làng. Không biết nước sông đã thấm quyện vào mảnh đất quê tôi từ bao giờ chỉ biết cha ông tôi vẫn thường gọi nó sông Long Xuyên. Từ xa nhìn lại dòng sông như một dải lụa đào không lồ, nhấp nhô, uốn lượn từng đợt sóng. Hai bên bờ sông là những dãy tre xanh mượt, chiều chiều bắt gặp bóng tre soi mình dưới dòng sông như những thiếu nữ đang buông tóc chải đầu làm duyên làm dáng. Những khóm ngô khẳng khiu đứng thẳng như những người gác sông cần mẫn. Dưới dòng sông, thuyền bè của người dân qua lại tấp nập để bắt cá, thả câu và chở khách qua sông. Tiếng cười nói vui vẻ khiến cho dòng sông không bao giờ vắng lặng buồn tẻ. Những cơn gió bắt nguồn từ dòng sông thổi về đem lại cảm giác khoan khoái, mát mẻ đến lạ. Tôi thường xuyên bắt gặp khoảnh khắc hồn nhiên, tinh nghịch của con sông mỗi khi gió về, những đợt sóng lăn tăn thi nhau bơi vào bờ như những đứa trẻ mải miết chơi trò đuổi bắt trốn tìm. Tôi đặc biệt thích ngắm dòng sông mỗi độ hè về. Buổi sáng, sương mai nhẹ nhàng vờn trên mặt nước, sắc nước mang màu trắng đục mơ màng, huyền ảo trông rất tình tứ. Đến trưa, khi mặt trời lên cao những tia nắng rực rỡ, chói chang soi suống dòng sông, sắc nước được phủ lên một màu vàng óng, long lanh vô cùng rực rỡ. Chiều xuống, trời trong gió mát, nắng dịu dàng hơn khiến cho sắc nước trở nên trong xanh. Ngắm nhìn dòng sông mà tôi chỉ biết thốt lên: “dòng sông thật đẹp!”Thế nhưng, trái với vẻ hiền hòa, yêu kiều thường thấy, khi mùa lũ đến, dòng sông cũng biết giận dữ, nóng nảy sóng đập mạnh, nước xô tràn vào bờ bãi cho thỏa cơn thịnh nộ của mình. Tuy nhiên, sau những phút giây ấy, dòng sông như biết nhận ra lỗi lần của mình, nó lại đem đến những hạt phù sa màu mỡ để đắp bồi hoa màu ven sông. Vì lẽ ấy dòng sông đã trở thành một phần không thể thiếu của quê hương tôi.
Dòng sông quê hương còn đong đầy kỉ niệm tuổi thơ tôi. Tôi nhớ những buổi chiều theo chân bố ra sông câu cá, mỗi mùa nước lên, sông lại đem về những mẻ cá lớn cho người dân quê tôi. Cảm giác ngồi câu được những con cá lớn thích thú vô cùng. Rồi bao buổi trưa hè tôi cùng bạn rủ nhau ra sông tắm. Nước sông mát lạnh ôm ấp chúng tôi vào lòng. Đã bao cuộc thi bơi, lặn của chúng tôi đã diễn ra trên dòng sông ấy. Tiếng cười đùa ríu rít, tiếng gọi nhau í ới của lũ trẻ chúng tôi vẫn cứ vang vọng mãi trên dòng sông. Đặc biệt, dòng sông còn là nơi tôi đến để giãi bày tâm tình. Mỗi lúc có chuyện không vui, tôi lại tìm đến dòng sông, hét lên một tiếng thật lớn để giải tỏa ưu phiền. Dòng sông không biết nói lời sẻ chia nhưng đứng trước sự trầm tĩnh mà bao la của nó tâm hồn tôi như được gột rửa thanh thản hơn nhiều. Tuổi thơ tôi lớn lên bên dòng sông, những kỉ niệm cùng với nó sẽ mãi không bao giờ phải mờ trong tâm trí tôi.
Dòng sông là một phần không thể thiếu của quê hương tôi. Nó là con đường quan trọng để người dân quê tôi có thể giao lưu, buôn bán với những vùng đất khác, nó đem đến nguồn nước dồi dào, lượng phù sa màu mỡ làm tươi xanh bãi bồi. Dòng sông còn là người mẹ thiên nhiên tuyệt vời đem đến nguồn thủy sản quý giá cho quê hương. Đặc biệt vào dịp đầu xuân, quê tôi còn tổ chức hội đua thuyền trên dòng sông. Tiếng trống chiêng, tiếng nhịp phách rộn ràng cùng biết bao cờ hoa rực rỡ được giăng mắc kín cả dòng sông làm nên một không gian lễ hội đặc sắc. Con sông chính là một phần văn hóa của quê hương tôi. Những người con xa quê trở về chốn cũ, không ai là không nhớ tới con sông Long Xuyên, nó không chỉ đẹp, thơ mộng mà còn là bản sắc của làng quê.
Tình yêu của tôi đối với dòng sông quê hương không phải sự rung động, bộc phát nhất thời mà đó là thứ tình cảm tự nhiên mà sâu nặng mà thấm thía. Dù xa quê đã lâu nhưng tôi chưa khi nào thôi khát khao được trở về quê hương, được dòng nước mát lành của con sông tưới mát da thịt mình, được sống lại những khoảnh khắc bên dòng sông với bao kỉ niệm tươi đẹp. Trong trái tim tôi, vị trí của dòng sông sẽ không bao giờ thay đổi.
Mục lục Văn mẫu | Văn hay 7 theo từng phần:
Loạt bài Tuyển tập những bài văn hay | văn mẫu lớp 7 của chúng tôi được biên soạn một phần dựa trên cuốn sách: Văn mẫu lớp 7 và Những bài văn hay đạt điểm cao lớp 7.