Đăng ký

Viết: Viết bài văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Lượm có yếu tố tự sự, miêu tả

Viết: Viết bài văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Lượm có yếu tố tự sự, miêu tả

   Viết bài văn ghi lại cảm xúc về bài thơ có yếu tố tự sự miêu tả là kỹ năng mà các bạn sẽ được học trong chương trình văn 6 bộ sách Cánh diều. Trong bài viết này, chúng ta sẽ trình bày cảm xúc về bài thơ Lượm.

Viết: Viết bài văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Lượm có yếu tố tự sự, miêu tả

Mở bài giới thiệu và vấn đề nêu cảm xúc về bài Lượm

      “Lượm” là một trong những bài thơ nổi tiếng của nhà thơ Tố Hữu. Tác phẩm đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc với hình ảnh của Lượm - một đứa trẻ đã hy sinh vì sứ mệnh của mình trong cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp.

Thân bài nêu cảm xúc của em về bài thơ Lượm

Hoàn cảnh ra đời của bài thơ Lượm

    Bài thơ "Lượm" được sáng tác vào năm 1949 - thời điểm cuộc kháng chiến chống Pháp diễn ra vô cùng gay gắt và khốc liệt. Và hình ảnh những chàng trai vẫn còn trẻ, nhưng vô cùng dũng cảm và can đảm, đã chạm đến nhà thơ mạnh mẽ. Mở đầu câu chuyện, Tố Hữu giới thiệu về tình huống gặp gỡ cậu bé:

                            “Ngày Huế đổ máu,

                            Chú Hà Nội về,

                            Tình cờ chú cháu,

                            Gặp nhau Hàng Bè”

    Đó là khi thực dân Pháp bắt đầu tấn công Huế, để lại hậu quả nặng nề. Người chú đã ở Hà Nội để làm việc trong cuộc kháng chiến và gặp gỡ nói chuyện với cậu bé liên lạc. Một tình huống rất hợp lý. Tiếp theo, hình ảnh chú bé liên lạc xuất hiện cùng với mô tả:

                            “Chú bé loắt choắt,

                            Cái xắc xinh xinh,

                            Cái chân thoăn thoắt,

                            Cái đầu nghênh nghênh”

Miêu tả cậu bé Lượm qua bài thơ có yếu tố miêu tả

    Cậu bé đưa tin xuất hiện chỉ với một vài nét để lại ấn tượng sâu sắc. Đó là một cậu bé khoảng mười bốn hoặc mười lăm tuổi. Vẻ ngoài nhỏ bé, nhanh nhẹn được phản ánh ở chân luôn nhanh nhẹn. Vì tuổi đời còn trẻ, anh vẫn rất ngây thơ, chiếc mũ đuôi ngựa nghiêng sang một bên rất dễ thương. Anh ta đang chạy và nhảy, huýt sáo cả cánh đồng. Sự so sánh "như con chích" làm cho người đọc cảm thấy rõ ràng hơn về tâm hồn ngây thơ của mình:

                            “Ca-lô đội lệch,

                            Mồm huýt sáo vang,

                            Như con chim chích,

                            Nhảy trên đường vàng…”

    Sự ngây thơ của cậu tiếp tục được bộc lộ thông qua cuộc trò chuyện của anh với tác giả. Công việc liên lạc nguy hiểm nhưng đôi với cậu ta một sở thích. Cậu không cảm thấy sợ hãi mà còn thích công việc của mình. Ở cậu bé, chúng ta có thể thấy sự can đảm và dũng cảm đằng sau vẻ ngoài ngây thơ và lạc quan:

                            “Cháu đi liên lạc,

                            Vui lắm chú à.

                            Ở đồn Mang Cá,

                            Thích hơn ở nhà!”

    Cậu bé Lượm ở trong bài thơ cảm thấy say mê với công việc của mình. Cậu cũng thật hóm hỉnh khi cất tiếng chào:

                            “Cháu cười híp mí,

                            Má đỏ bồ quân:

                            - Thôi, chào đồng chí!

                            Cháu đi xa dần…”

    Lời chào tiếp tục cho thấy sự ngây thơ trẻ con của chú. Nhưng đồng thời nó cũng cho thấy niềm tự hào của cậu bé. Cách chào hỏi "đồng chí" của Lượm dường như khẳng định rằng anh giống như những người lính khác, trong nhiệm vụ bảo vệ đất nước. Mặc dù còn trẻ, nhưng ông có đầy đủ tinh thần trách nhiệm đối với đất nước.

                            “Một hôm nào đó,

                            Như bao hôm nào

                            Chú đồng chí nhỏ,

                            Bỏ thư vào bao,

                            Vụt qua mặt trận,

                            Ðạn bay vèo vèo,

                            Thư đề “Thượng khẩn”,

                            Sợ chi hiểm nghèo!”

    Sau cuộc chia tay đó, cậu bé tiếp tục công việc giao tiếp của mình. Trong một nhiệm vụ, với một lá thư có tựa đề "Khẩn cấp" trong tay, Lượm không ngại vượt qua chiến trường đầy bom đạn một cách nguy hiểm. Sự dũng cảm của anh khiến người đọc cảm thấy ngưỡng mộ. Nhưng nó cũng buồn:

                            “Bỗng lòe chớp đỏ,

                            Thôi rồi, Lượm ơi!

                            Chú đồng chí nhỏ,

                            Một dòng máu tươi!”

    Lượm đã hy sinh bản thân mình, nhưng sự hy sinh đó đã để lại cho tôi một sự ngưỡng mộ sâu sắc đối với một người lính nhỏ bé nhưng dũng cảm. Anh là đại diện của một thế hệ trẻ Việt Nam. Hình ảnh của Lượm ở cuối bài thơ như một sự tôn vinh cậu bé:

“Cháu nằm trên lúa,

Tay nắm chặt bông,

Lúa thơm mùi sữa,

Hồn bay giữa đồng”

    Ngay cả khi Lượm đã chết, chắc chắn sẽ có nhiều chàng trai liên lạc khác như Lượm đang tiếp tục công việc của mình.

Kết bài nêu cảm nhận của em về cậu bé Lượm

    Vì vậy, bài thơ Lượm đã làm sáng lên hình ảnh của một anh hùng trẻ em tên là Lượm, một cậu bé đưa thư từ khi còn rất nhỏ, nhưng tinh thần kiên cường và can đảm của anh không thua kém một người lính cách mạng nào. Hình ảnh của cậu luôn xuất hiện trong trái tim của bất kỳ độc giả nào với sự ngây thơ, yêu đời, lạc quan, tình yêu cuộc sống, nhưng cũng không kém phần buồn bã và đau đớn.
 

Có thể bạn quan tâm

Không có bài viết nào
shoppe