Soạn bài Kể chuyện: Ông tổ nghề thêu - Soạn tiếng việt lớp 3
Đoạn 1: Có thể đặt những tên sau: Niềm say mê hoc tập; Tuổi nhỏ của Trần Quốc Khái; kết quả của lòng ham hoc; Trần Quốc Khái với viêc hoc; Đam mê học. Đoạn 2: Có thể đặt tên: Thử tài sứ thần Việt Nam, Cuộc đọ trí. Đoạn 3: Có thể đặt tên: Học được nghề thêu; Tận dụng thời gian , chịu khó học nghề |
Đoạn 4: Có thể đặt tên: Vượt qua thử thách; Vua Trung Quốc tài sứ thần Việt Nam; Tài trí và sự thông minh.
Đoạn 5: Có thể đặt tên: ông tổ nghề thêu; Truyền dạy nghề thê Tôn thờ người cổ công với nước.
II. Thực hành kể từng đoạn
Đoạn 1: Thuở nhỏ, Trần Quốc Khái rất ham học. ông học mọi lúc, mọi nơi: ngày học, đêm học, làm việc cũng học. Nhờ vậy mà ông đã đỗ Tiến sĩ, làm quan to dưới triều Lê.
Đoạn 2: Năm ấy, ông đi sứ Trung Quốc. Vua Trung Quốc muốn thử tài sứ thần Việt Nam, bèn sai dựng một cái lầu cao ngất, mời ông lên chơi, sau đó cho người cất thang đi không còn lối xuống, ông đành ở lại trên lầu. Trên có 2 pho tượng Phật, hai cái lọng, một bức trướng thêu bá chữ: “Phật trong lòng” và một vò nước.
Đoạn 3: Bụng đói cồn cào, ông lại lẩm nhẩm đọc ba chữ trên bức trướng, rồi phát hiện ra một điều thú vị. ông bẻ tay pho tượng nếm thử. Quả nhiên hai bức tượng được nặn bằng bột chè lam. Từ đó, ông ung dung ngày hai bữa bẻ dần tượng mà ăn. Tranh thủ thời gian nhàn rỗi, ông mày mò quan sát cách thêu và cách làm lọng.
Đoạn 4: Sau khi nhập tâm được cách thêu và làm lọng, ông tìm đường xuống. Nhìn thấy những con dơi xòe cánh bay đi bay lại chiếc lá rơi, ông liền cầm lọng nhảy xuống đất, bình an vô sự. Vua Trung Quốc phục tài trí thông minh của ông và mở tiệc tiễn đưa ông về nước.
Đoạn 5: về nước, ông liền dạy cho dân chúng nghề thêu và nghề làm lọng. Chẳng bao lâu nghề thêu phát triển lan rộng ra khắp cả nước. Nhân dân tôn ông là “Ông tổ nghề thêu”.