Đăng ký

Cảm nghĩ về bàn tay mẹ trong bài À ơi tay mẹ

Cảm nghĩ về bàn tay mẹ trong bài À ơi tay mẹ

     À ơi tay mẹ là một bài thơ có âm hưởng dịu dàng, truyền tải sự thiêng liêng và dịu dàng của tình yêu mẹ con. Em có Cảm nghĩ về bàn tay mẹ qua bài thơ như thế nào? Cùng nhau chia sẻ cảm nghĩ đó với mọi người nhé!

Cảm nghĩ về bàn tay mẹ

Dàn bài Cảm nghĩ về bàn tay mẹ

Mở bài nêu cảm nhận về bàn tay mẹ trong bài À ơi tay mẹ

-     Giới thiệu bài thơ À ơi tay mẹ và hình ảnh bàn tay mẹ

Thân bài nêu cảm nghĩ về bàn tay mẹ

Cảm nghĩ về bàn tay mẹ qua từng đoạn thơ:

-     Đoạn 1: 

    + Nghệ thuật: hoán dụ

    + Bàn tay mẹ chỉ tình thương của mẹ dành cho con

-     Đoạn 2, 3, 4:

    + Nghệ thuật: hoán dụ, điệp ngữ

    + Lời ru cùng bàn tay đưa nôi của mẹ đưa con vào những giấc ngủ êm đềm 

-     Đoạn 5:  

    + Nghệ thuật: hoán dụ, nhân hóa,...

    + Phép nhiệm mầu từ bàn tay mẹ

-     Đánh giá chung về bài thơ

-     Tổng kết về hình ảnh bàn tay mẹ qua văn bản

Kết bài nêu cảm nghĩ về bàn tay mẹ trong À ơi tay mẹ

-     Tổng kết và rút ra bài học từ bài thơ

Bài làm Cảm nghĩ về bàn tay mẹ

Nêu cảm nhận của em về bàn tay mẹ trong bài À ơi tay mẹ- CungHocVui

Nêu cảm nhận của em về bàn tay mẹ trong bài À ơi tay mẹ

     Tình mẫu tử luôn là tình cảm độc nhất vô nhị, mà từ những ngày thơ ấu, khi chúng ta chưa biết đến tình yêu là gì, chúng ta đã nhận được tình cảm của mẹ qua những câu hát ru. À ơi tay mẹ là bài thơ nhẹ nhàng thể hiện tình mẫu tử đó.

     Hình ảnh bàn tay mẹ từ những câu hát đầu tiên là một tình cảm lớn lao che chở lấy cuộc đời của đứa con:

                    “Bàn tay mẹ chắn mưa sa

               Bàn tay mẹ chặn bão qua mùa màng”

     Tiếp theo, chúng ta có thể nghe âm thanh hát ru à ơi của người mẹ qua những câu thơ sau:

                    “Vẫn bàn tay mẹ dịu dàng

               À ơi này cái trăng vàng ngủ ngon

                    À ơi này cái trăng tròn

               À ơi này cái trăng còn nằm nôi

 

                    Bàn tay mẹ thức một đời

               À ơi này cái Mặt Trời bé con

                    Mai sau bể cạn non mòn

               À ơi tay mẹ vẫn còn hát ru”

     Những lời hát ru yêu thương nhẹ nhàng ru cái “vầng trăng” đi vào giấc ngủ và những giấc mơ thần tiên. Người mẹ yêu thương gọi con mình là “vầng trăng” và “mặt trời bé con”. Ta có thể cảm nhận được tình cảm của mẹ, nâng niu và xem con như ánh trăng tròn trịa, trong sáng, như mặt trời tỏa sáng và ấm áp cho đời mẹ.

     Tình yêu của mẹ dành cho con là mãi mãi, dù “bể cạn non mòn”, những lời hát ru của mẹ vẫn theo con từng bước chân đường đời. Bàn tay mẹ có thể có thần kỳ đến thế sao? Bàn tay mẹ có thể “Ru cho mềm ngọn gió thu / Ru cho tan sương mù lá cây”. Những thứ vốn trường tồn, cùng tồn tại với thiên nhiên, nay đã “mềm” đã “tan chảy” trước lời ru ngọt ngào của tình mẫu tử. 

                    “Ru cho cái khuyết tròn đầy

               Cái thương cái nhớ nặng ngày xa nhau”

     Bàn tay mẹ vốn rất bình thường, thậm chí còn dãi dầu theo năm tháng. Nhưng chính bàn tay ấy nên làm phép nhiệm mầu kỳ diệu. Người mẹ ru con vào giấc ngủ yên lành mà nâng niu con từng bước một. Bàn tay chắt chiu và chịu đựng bao nhiêu khói sương nắng có thể tạo phép màu cho đời con.

                    “Bàn tay mang phép nhiệm mầu

               Chắt chiu từ những dãi dầu đấy thôi”

     Bàn tay “ru cho cái khuyết tròn đầy” ru cho đời con không còn đau khổ, những nỗi cực khổ mà người mẹ phải chịu đựng. Mẹ vất vả cả đời, lo toan cho con, lo toan cho gia đình, nhưng có lẽ, không có một lần mẹ nào ru mình vào giấc ngủ. Trong con người mẹ, lúc nào cũng đầy người suy nghĩ, không phút nào yên.

     Với thể thơ lục bát nhẹ nhàng và cách lặp đi lặp lại từ à ơi, bài thơ như âm điệu của bài hát ru của mẹ ru con vào giấc ngủ ngon. Bài thơ còn là tình yêu mẫu tử của mẹ dành cho “mặt trời bé con”. Đồng thời, qua bài thơ, chúng ta cũng hiểu được những phần khó khăn và khó khăn mà mẹ phải trải qua để cho con một cuộc sống tốt đẹp.