Đăng ký
anh-bia-nguoi-dung
Hoạt động
Giúp em bài này với ạ<br />Đọc đoạn trích và thực hiện các yêu cầu sau:<br /><br /> “Quái lạ là cái miếng ngon! Mỗi thứ nhắc lại cho ta một kỷ niệm vui buồn, mỗi thứ nhắc lại cho ta một thời kỳ đã qua đi không trở lại.<br />Miếng ngon Hà Nội nhiều biết bao nhiêu! Yêu miếng ngon Hà Nội nhiều biết chừng nào!<br /> Có ai đã từng yêu tha thiết, yêu mãnh liệt, hẳn đã thấy có khi ở bên cạnh người yêu, ta cảm thấy xa xăm rằng người yêu của ta cũng như một trái cây quý ăn vào vừa ngát, vừa ngon. Ta thèm thuồng, ao ước, nhưng nhiều khi cái ngon ấy đánh lừa ta và đem lại cho ta một dư vị cay cay, đắng đắng,...<br /> Duy chỉ có miếng ngon Hà Nội là không đánh lừa ai cả. Miếng ngon Hà Nội bao giờ cũng trung thành, êm ái; miếng ngon Hà Nội bao giờ chiếm được lòng ta như một người vợ hiền chiếm được lòng chồng. [...]<br /> Miếng ngon của Hà Nội cũng thế, cũng trầm lặng như vậy và cũng tiết ra một hương thơm như vậy. Hương thơm đó ngào ngạt, quyến luyến như một lời tâm sự của người xưa để lại cho người sau, như một lời ân ái của tình nhân để lại cho tình nhân, như một lời tâm sự của một người anh yêu mến gởi cho cô em gái. Bao giờ phai lạt được những niềm yêu thương ấy? Bao giờ “ăn Bắc” lại không có nghĩa là ăn ngon?<br /> Ta mơ ước một ngày đất nước thanh bình, toàn dân sát cánh với nhau ăn mừng Đại Nhật bằng một bữa tiệc vĩ đại có đủ hết cả những miếng ngon Hà Nội.”<br /> Vũ Bằng (2014), Miếng ngon Hà Nội, NXB Hội Nhà văn<br /><br /> Câu 1. Trong đoạn văn bản trên,Vũ Bằng có những phát hiện nào về cái “quái lạ”của miếng ngon Hà Nội?<br /> Câu 2. Hãy chỉ ra 01 biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn trích sau và nêu ngắn gọn hiệu quả nghệ thuật của biện pháp tu từ đó: “Miếng ngon của Hà Nội cũng thế, cũng trầm lặng như vậy và cũng tiết ra một hương thơm như vậy. Hương thơm đó ngào ngạt, quyến luyến như một lời tâm sự của người xưa để lại cho người sau, như một lời ân ái của tình nhân để lại cho tình nhân, như một lời tâm sự của một người anh yêu mến gởi cho cô em gái. Bao giờ phai lạt được những niềm yêu thương ấy? Bao giờ “ăn Bắc” lại không có nghĩa là ăn ngon?”