Ngày xưa. có hai mẹ con nhà nọ sổng trong một túp lều nơi xóm vẳng. Người chồng mất sớm, nèn mẹ con làm lụng vất và lẳm mới đủ ăn. Hằng ngày, gà chưa gáy sáng, bà mẹ đà phai dậy làm việc cho đến mài tận đêm khuya.<br />Một hôm, gà gáy lâu lẩm rồi mà vẫn chưa thấy mẹ dậv. Cô bé thức giấc vội đến bèn mẹ, cô biết là mẹ đà ốm rồi! Làm thế nào bày giờ, giừa nơi hoang vắng và canh nghèo túng này? Cò chi còn biết đắp chiếc áo ấm độc nhất cua mình cho mẹ, rồi ngồi đấy chăm sóc mẹ. Mẹ cò thinh thoảng hé đôi mắt khô héo lên nhìn con.<br />Một buổi chiều, khi ánh nẳng chiếu qua khe liếp, bà mẹ chợt tinh lại. Bà cất tiếng thều thào: - Con ơi! Con đi mời thầy thuốc về đây. Mẹ thấy trong người khó chịu lắm<br />Câu 4(1,5đ): Hày viết một đoạn văn ( 5-7 câu) đề nèu tình cảm của em về cỏ bé ưong đoạn trích trên ?( Trong đoạn vãn có sử dụng một trọng ỉìgĩr. Em hây chi rò trạng ngừ trong đoạn vãn em viết).<br />Giúp mình với nhé |