Phần 12
-
Lột quần, lột áo
Khoắn khúc cho vào
Dập lên dập xuống
Nó trào nước raLà việc gì? -
Vừa bằng cục cứt
Sứt sứt sẹo seo
Vừa bẹo vừa ănLà trái gì? -
Thân em là gái xuân xanh
Cớ sao anh lại đem phanh giữa trời
Mỗi người một nước một nơi
Em thì nằm dưới, anh ngồi lên trênLà cái gì? -
Mình chừng năm tấc cao
Hoa trắng với hoa đào
Kẻ thô tục đâm năm bảy cái
Gái thanh tân ta đút ngay vàoLà gì? -
Lòng em cay đắng quanh năm
Khi ngồi, khi đứng, khi nằm nghênh ngang
Các anh các bác trong làng
Gặp em thì lại vội vàng nâng niu
Vắng em đau khổ trăm chiều
Tuy rằng cay đắng nhưng nhiều người mêLà cái gì? -
Trán em nở, mặt em tròn
Nhìn em vừa đẹp, vừa giòn, vừa xinh
Trách em sao khéo vô tình
Đêm đêm chỉ ngủ một mình trong cungLà gì? -
Cù rù, củ rũ, cù rù
Khen ai lót ổ cho cu hắn nằm
Khắp người hắn mọc đầy lông
Nằm chơi chẳng đặng, phơi lông ra ngoàiLà trái gì? -
Một khúc cứng ngắc như lim
Nhấp nhô anh đóng vút chìm vào emLà việc gì? -
Rau âm phủ nấu với mủ lồn tiên
Ngựa cửa quyền nấu với ả lồn treoLà gì? -
Bé thì đặc bí bì bì
Đến lúc đương thì rỗng toách toành toanhQuả gì? -
Đôi ta vui thú cuộc chơi
Những nước là nước cứ tòi mãi raLà việc gì? -
Trèo lên, anh nhún, em kêu
Nhún no nhún chán, anh khều nó raLà việc gì? -
Đi nhai, đứng mím, ngồi cười
Gặp người không hỏi, cả đời móm răngLà cái gì? -
Hai gươm tám giáo
Mặc áo da bò
Làng bắt không cho
Giơ gươm ra chémLà con gì? -
Hai cô ra tắm một dòng
Cởi áo tắm trần để lộ màu da
Một cô da trắng như ngà
Một cô lại có màu da đỏ hồng
Giữa cơn nắng hạ oi nồng
Quần rơi trễ xuống, lộ mông dậy thì
Cùng là hai bạn nữ nhi
Cớ sao lại thấy rậm rì râu ria?Là hai cây gì? -
Vừa bằng bắp tay, nhét ngay kẹt háng
Là trái gì? -
Xây thành đắp lũy trên non
Ăn hoa ăn trái nuôi con tháng ngày
Gặp cơn lửa đốt khói vây
Mẹ than thân mẹ con rày chết oanLà con gì? -
Vừa bằng hạt máu, sáng sáu gian nhà
Là cái gì? -
Con chim líu tíu
Uống nước tào lao
Ban ngày làm việc cựu trào
Tối chui vào hang líu tíuLà cái gì? -
Buổi xưa kia tôi ở trên non
Đem về tạo hóa làm con trong nhà
Bán xương rồi lại bán da
Làm quần làm áo vậy mà mới nên
Đến chừng hồn thác thăng thiên
Còn một cái cẳng để miền dương gianLà gì?