Cảm nhận của Anh/ chị về hai đoạn thơ sau: ...
Câu hỏi: Cảm nhận của Anh/ chị về hai đoạn thơ sau: Mơ khách đường xa khách đường xa Áo em trắng quá nhìn không ra Ở đây sương khói mờ nhân ảnh Ai biết tình ai có đậm đà? (Trích Đây thôn Vĩ Dạ - Hàn Mặc Tử) Người đi Châu Mộc chiều sương ấy Có thấy hồn lau nẻo bến bờ Có nhớ dáng người trên độc mộc Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa. (Trích Tây Tiến- Quang Dũng)
Đáp án
- Hướng dẫn giải
Phương pháp giải:
_Phân tích (Phân tích đề để xác định thể loại, yêu cầu, phạm vi dẫn chứng) _Sử dụng các thao tác lập luận (phân tích, tổng hợp, bàn luận,…) để tạo lập một văn bản nghị luận văn học.
Giải chi tiết:
Yêu cầu hình thức:
_Thí sinh biết kết hợp kiến thức và kĩ năng làm nghị luận văn học để tạo lập văn bản.
_Bài viết phải có bố cục đầy đủ, rõ ràng; văn viết có cảm xúc; diễn đạt trôi chảy, bảo đảm tính liên kết; không mắc lỗi chính tả, từ ngữ, ngữ pháp.
Yêu cầu nội dung:
Vài nét về tác giả, tác phẩm, đoạn trích:
_Quang Dũng là một trong những nhà thơ tiêu biểu của thơ ca kháng chiến chống Pháp. Ông là một nghệ sĩ đa tài làm thơ, viết văn, vẽ tranh, soạn nhạc ở lĩnh vực nào ông cũng có những thành tựu nổi bật nhưng đặc sắc nhất là sáng tác thơ ca. Hồn thơ Quang Dũng phóng khoáng, hồn hậu, lãng mạn tài hoa. Ông có khả năng cảm nhận tinh tế vẻ đẹp của thiên nhiên và con người. Tây Tiến được sáng tác 1948 tại Phù Lưu Chanh thể hiện tập trung nhất những nét đặc trưng trong phong cách nghệ thuật của Quang Dũng. Đoạn trích 4 câu là nỗi nhớ của nhà thơ về thiên nhiên Tây Bắc mĩ lệ, nên thơ.
_ Hàn Mặc Tử là nhà thơ lớn của phong trào Thơ mới, cuộc đời bi thương, hồn thơ phong phú kì lạ, sức sáng tạo mạnh mẽ, luôn bộc lộ một tình yêu đau đớn hướng về trần thế. Đây thôn Vĩ Dạ là thi phẩm xuất sắc thể hiện tấm lòng thiết tha đến khắc khoải của nhà thơ với thiên nhiên và cuộc sống, đặc biệt là khổ cuối của bài thơ.
Về đoạn thơ trong bài Tây Tiến
* Nội dung:
_ Cảnh thiên nhiên:
+ Chiều sương: không gian bao phủ màn sương bàng bạc, thơ mộng, huyền ảo.
+ Hồn lau nẻo bến bờ:Những bông lau phất phơ dường như cũng có linh hồn.
+ Hoa đong đưa: với cái nhìn lãng mạn, đa tình của những anh lính trẻ, những bông hoa rừng bị lũ cuốn trôi như biết lúng liếng, đong đưa, làm duyên với dòng nước.
_ Con người:
+ “dáng người trên độc mộc”: không xuất hiện rõ nét, cụ thể nhưng gợi hình ảnh con người hiện lên mềm mại, uyển chuyển, khỏe khoắn rắn rỏi . Con người trở thành tâm điểm cho bức tranh thiên nhiên.
* Nghệ thuật:
+ bút pháp lãng mạn hào hoa, phép nhân hóa thần tình, câu hỏi tu từ và phép điệp đã vẽ nên vẻ đẹp của bức tranh thiên nhiên Miền Tây mĩ lệ, thơ mộng đó là kí ức đẹp không thể quên trong tâm hồn người lính Tây Tiến.
Về đoạn thơ trong bài Đây thôn Vĩ Dạ.
* Nội dung:
_ Mơ ước cháy bỏng nhưng tuyệt vọng của thi nhân.
+ Mơ: sự mộng tưởng không có thực.
+ Khách đường xa: được điệp lại hai lần và nhịp thơ 4/3 -> sự xa xôi cách trở giữa chủ thể và đối tượng không dễ rút ngắn khoảng cách
-> khắc khoải, khẩn cầu, bất lực.
+ Áo em trắng quá nhìn không ra: cực tả sắc trắng tuyệt đối, trắng đến chói lòa làm mờ thị giác.
-> Vẻ đẹp thanh khiết, nguyên sơ, tinh khôi nhưng quá xa vời với chủ thể trong hoàn cảnh thực tại
_ Khao khát được sống, được giao cảm, chia sẻ đau buồn:
+ Ở đây: là từ định vị không gian nhưng trong câu thơ gợi nhiều cách hiểu. Đó là nơi thi nhân đang sống trong cô độc, đau đớn vì bệnh tật giày vò , tuyệt vọng đối lập với ngoài kia (Thôn Vĩ ) là cuộc sống tươi đẹp.
+ sương khói: không gian huyền ảo làm nhạt nhòa hình ảnh con người.
+ Đại từ phiếm chỉ “ ai” mang nhiều sắc thái ý nghĩa kết hợp với câu hỏi tu từ thể hiện niềm khao khát tình đời, tình người
* Nghệ thuật:
_ Điệp ngữ, hình ảnh cực tả, đại từ phiếm chỉ, câu hỏi tu từ… góp phần thể hiện những đau đớn tuyệt vọng, những khao khát mãnh liệt của một hồn thơ yêu sự sống và tình yêu đến cháy bỏng vậy mà sự sống tắt dần, tình yêu ngày càng rời xa vô vọng.
Điểm tương đồng và khác biệt giữa hai đoạn thơ:
_ Giống:
+ Cả hai đoạn thơ đều là cái nhìn đầy tình cảm của cái tôi trữ tình về về thiên nhiên, con người nơi mình từng gắn bó.
+ Qua hai đoạn thơ, ta nhận thấy rõ sự tài hoa của hai thi nhân khi miêu tả và cảm nhận con người và thiên nhiên. Cái tôi lãng mạn đã vẽ nên khung cảnh lung linh, huyền ảo, đầy thơ mộng.
_ Khác:
+ Đoạn thơ trong Tây Tiến cho thấy nỗi nhớ da diết về sông nước miền Tây và kỉ niệm đời lính chiến.
+ Đoạn thơ trong Đây thôn Vĩ Dạ cho thấy tâm trạng giằng xé và tình cảm sâu nặng của thi nhân dành cho Thôn Vĩ – nơi có người con gái thi sĩ thầm thương.
Lí giải nguyên nhân khác biệt:
_ Hoàn cảnh riêng biệt của mỗi nhà thơ làm nên sự khác biệt cho mỗi tác phẩm để lại những dư vị khác nhau trong lòng người đọc.
+ Tây Tiến là hoài niệm của QD về những ngày tháng gắn bó với thiên nhiên TB và đoàn binh Tây Tiến khi nhà thơ đã rời xa đơn vị cũ.
+ Đây thôn Vĩ Dạ được sáng tác khi nhà thơ đang chịu đựng những đau đớn cả về thể xác và tinh thần vì bệnh tật giày vò.
_ Sự khác biệt trong phong cách nghệ thuật của mỗi nhà thơ:
+ Ở Quang Dũng – đó là một nghệ sĩ đa tài gắn liền với thời chiến nói chung và đoàn binh Tây Tiến nói riêng cùng phong cách thơ phóng khoáng, hồn hậu, lãng mạn, hào hoa.
+ Ở Hàn Mặc Tử - đó là một hiện tượng kì lạ bậc nhất của phong trào Thơ mới. Hồn thơ luôn quằn quại đau đớn dường như có cuộc vật lộn giằng xé dữ dội giữa linh hồn và thẻ xác nên tạo ra những vần thơ vừa tinh khiết trong sáng, vừa ma quái, cuồng loạn.
Ý nghĩa của sự khác biệt:
_ Làm nên sự phong phú cho vườn hoa văn học dân tộc…
_ Đem đến sự thú vị, hấp dẫn cho người đọc khi thưởng thức tác phẩm văn học….
Tổng kết
Câu hỏi trên thuộc đề trắc nghiệm
Đề thi thử THPTQG môn Ngữ Văn trường THPT Ngô Sĩ Liên - Bắc Giang - lần 1 - năm 2018