Anh (chị) hãy đóng vai Mị Châu, kể lại “Truyện An...
Câu hỏi: Anh (chị) hãy đóng vai Mị Châu, kể lại “Truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy” bằng một kết thúc khác (có thể kết hợp miêu tả và biểu cảm).
Đáp án
- Hướng dẫn giải
Phương pháp giải:
_ Phân tích (phân tích yêu cầu của đề…)
_ Sử dụng kĩ năng xây dựng một văn bản tự sự.
Giải chi tiết:
Mở bài: Giới thiệu câu chuyện
-Tôi là Mị Châu, con gái vua An Dương Vương của nước Âu Lạc
-Câu chuyện của tôi là một bài học đắt giá về tinh thần cảnh giác, xử lí đúng đắn các mối quan hệ giữa riêng – chung, nhà – nước.
Thân bài:
-Cha tôi xây thành ở đất Việt Thường, xây đến đâu lở đến đó.
-Nhờ sự giúp đỡ của Rùa Vàng, thành xây nửa tháng là xong. Cha tôi và toàn thể người dân Âu Lạc vui mừng khôn xiết.
-Rùa Vàng ở lại 3 năm rồi ra về. Trước khi về Rùa Vàng đã cho cha tôi móng vuốt để làm nỏ thần.
-Quân Triệu Đà đưa quân sang xâm lược. Nhờ có thành cao, hào sâu, vũ khi lợi hại, cha tôi đã đánh bại quân Triệu Đà.
-Ít lâu sau, Triệu Đà sang cầu hòa, hỏi cưới tôi cho con trai là Trọng Thủy, xin cho chàng được ở rể trong Loa Thành. Cha tôi đồng ý.
-Khi gặp Trọng Thủy, tôi đã có cảm tình với chàng. Chúng tôi chung sống hạnh phúc.
-Một lần, chàng ngỏ ý muốn xem nỏ thần. Tôi không ngần ngại dẫn chàng đi xem.
-Ít lâu sau, chàng xin phép về thăm cha. Trong buổi chia tay, chúng tôi quyến luyến, bịn rịn, không nỡ xa rời. Chàng hỏi tôi “sau này hai nước thất hòa, lấy gì làm dấu?”. Tôi nhớ là mình có cái áo lông ngỗng, tôi bèn trả lời chàng ngay “Thiếp có áo gấm lông ngỗng, đi tới đâu sẽ rắc ở ngã ba đường làm dấu”. Tôi buồn bã chia tay chồng.
-Những tưởng hai nước yên ấm, hòa bình. Ai ngờ, không lâu sau Trọng Thủy và cha chàng đưa quân sang đánh Âu Lạc của chúng tôi.
-Cha tôi vẫn điềm nhiên ngồi đánh cờ. Quân Đà đã tiến sát, tôi ngỡ ngàng, bàng hoàng, cùng với cha chạy về phương Nam.
-Trên đường đi, tôi rắc áo lông ngỗng ở ngã ba đường. Tôi và cha chạy đến gần bờ biển thì thấy bóng một đội quân đuổi theo phía sau. Cha tôi cầu cứu Rùa Vàng. Rùa Vàng hiện lên bảo tôi là giặc. Tôi đau khổ khôn xiết. Tôi phân trần, nguyện chết để chuộc lại lỗi lầm và mong trời đất minh chứng cho sự trong sáng của mình. Tôi biết lúc này cha tôi còn đau khổ hơn gấp ngàn lần.
*Gợi ý phần kết:
-Đột nhiên cha tôi vung kiếm hướng về phía tôi, tôi nhắm mắt chấp nhận cái chết. Nhưng, bỗng một luồng sáng lóe lên, thanh kiếm của cha tôi rơi xuống cát. Trọng Thủy từ xa phi ngựa tới. Chàng quỳ thụp trước mặt cha và tôi, nước mắt đầm đìa.
-Chàng xin được tha thứ. Thì ra đã có kẻ gây hiểu nhầm giữa hai nước chúng tôi, bảo cha tôi có âm mưu cướp nước Triệu. Vì quá tức giận, cha Triệu mới đưa quân đánh Âu Lạc.
-Chúng tôi trở về Loa Thành. Kể từ đó, hai nước sống trong hòa bình, nhân dân ấm no, hạnh phúc.
Kết bài: Kết thúc câu chuyện, nêu cảm nghĩ.
d.Biết kết hợp miêu tả, biểu cảm trong bài văn tự sự (Bài văn có sự sáng tạo, giàu cảm xúc)
e.Kĩ năng viết:
-Dùng từ chính xác, trong sáng, đúng chính tả
-Đặt câu đúng ngữ pháp tiếng Việt.
-Trình bày mạch lạc, chặt chẽ, rõ ràng, cẩn thận.
Câu hỏi trên thuộc đề trắc nghiệm
Đề thi HK 1 môn Ngữ Văn trường THPT Nguyễn Huệ - Đăk Lăk - Năm 2017 - 2018 (có lời giải chi tiết)