Có một câu chuyện dân gian kể rằng:           

Câu hỏi: Có một câu chuyện dân gian kể rằng:            Một ông bố vợ và hai chàng con rể đưa nhau đi chơi. Bố nghe thấy tiếng con ngỗng kêu mới hỏi: “Làm sao tiếng nó to thế nhỉ?”.            Người con rể là học trò nhanh nhảu nói chữ: “Trường cảnh tắc đại thanh” (Câu chữ Hán, có nghĩa là: Cổ dài thì tất tiếng to).            Ông bố nắc nỏm khen chàng con rể học trò là hay chữ. Anh con rể là người làm ruộng mới bẻ lại: “Thế con ễnh ương thì cổ đâu mà tiếng cũng to?”.            Anh học trò tịt mít, không sao đáp được. Lúc ấy, ông bố vợ mới gật gù: “Thế mới biết thà dốt đặc còn hơn hay chữ lỏng!”.(Theo Hợp tuyển văn học dân gian)            Theo em, anh học trò trong câu chuyện này có nghị luận không? Nếu có thì anh ta nghị luận về vấn đề gì? Và vì sao sự nghị luận của anh ta lại không thuyết phục được ai?