Kể lại câu chuyện thứ nhất bằng lời văn của bà đỡ...
Câu hỏi: Kể lại câu chuyện thứ nhất bằng lời văn của bà đỡ Trần.
Đáp án
- Hướng dẫn giải
Phương pháp giải:
phân tích, tổng hợp
Giải chi tiết:
Bài văn tham khảo:
Tôi họ Trần, người huyện Đông Triều, làm nghề đỡ đẻ đã mấy chục năm nay. Kể ra thì cũng có đến hàng trăm đứa trẻ trong vùng được hai bàn tay tôi đón ra chào đời, nhưng có một lần đỡ đẻ làm tôi nhớ mãi.
Một đêm nọ, tôi đã lên giường đi ngủ, chợt nghe có tiếng gõ cửa dồn dập rất lạ. Tôi mở cửa ra nhìn thì chẳng thấy một ai. Vừa định quay vào nhà thì một con hổ lao tới cõng tôi chạy vào rừng. Tôi sợ quá ngất lịm đi.
Tỉnh dậy, tôi nhìn thấy một con hổ cái đang đau đớn lăn lộn, móng vuốt cào bới liên tục trên mặt đất. Tôi vô cùng sợ hãi. Chợt con hổ đực cầm lấy tay tôi, mắt nó nhìn tôi như van lơn, cầu khẩn. Tôi nhìn kĩ bụng hổ cái thì thấy như có cái gì đang động đậy. Với kinh nghiệm của mình, tôi biết là nó sắp sinh con, sẵn có thuốc luôn mang theo trong túi, tôi hoà với nước suối cho hổ cái uống và bắt đầu đỡ đẻ cho nó. Sau một hồi vật lộn, nó sinh được một chú hổ con xinh xắn. Hổ bố mừng lắm, âu yếm đùa giỡn với con; còn hổ mẹ mệt mỏi nằm phục xuống trên mặt cỏ.
Rồi hổ bố đi đến một gốc cây to, lấy chân đào bới và lôi lên một cục bạc lớn. Nó đưa cho tôi với ý tạ ơn. Tôi nhận cục bạc rồi theo hổ bố đi ra khỏi rừng. Được một quãng, tôi nói: Xin chúa rừng hãy quay về! Hổ bố cúi đầu vẫy đuôi, tỏ vẻ tiễn biệt và cứ đứng nhìn theo. Đi đã khá xa, tôi quay lại thì hổ bố gầm lên một tiếng rồi trở vào rừng, về nhà, tôi cân bạc được hơn mười lạng. Năm ấy mất mùa, nạn đói diễn ra khắp nơi. Nhờ số bạc mà hổ trả ơn, tôi sống được qua kì đói kém.
Sống có tình nghĩa là một nét đẹp, là một lối sống cần có ở mỗi con người. Lối sống của con hổ đã đem đến cho tôi những bài học quý giá và bổ ích.
Câu hỏi trên thuộc đề trắc nghiệm
Thi online_Con hổ có nghĩa_Có lời giải chi tiết