Viết một đoạn văn ghi lại cảm xúc về một bài thơ lục bát văn 6 Chân trời
Viết một đoạn văn ghi lại cảm xúc về một bài thơ lục bát văn 6 Chân trời
Trong bài Soạn bài Viết một đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về một bài thơ lục bát văn 6 mới Chân trời sáng tạo dưới đây, chúng ta sẽ cùng nhau làm đoạn văn thể hiện cảm xúc về bài thơ Đứng bên ni đồng, ngó bên tê đồng
Soạn bài Làm một đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về một bài thơ lục bát
Đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về Đứng bên ni đồng, ngó bên tê đồng
Ngoài những câu ca dao trữ tình để ca ngợi tình cảm gia đình, bạn bè còn có vô số câu thơ về những con dao ca ngợi đất nước. Tất cả đều mang đến những giai điệu ngọt ngào của tình yêu và nỗi nhớ.
Bài ca dao giống như được hát từ cánh đồng lúa mênh mông trong những lời tự thú của một cô gái làng xinh đẹp với sức mạnh mùa xuân như một mầm lúa ngọt ngào ở quê nhà:
“Đứng bên ni đồng ngó bên tê đồng,
mênh mông bát ngát
Đứng bên tê đồng ngó bên ni đồng
bát ngát mênh mông
Thân em như chẽn lúa đòng đòng
Phất phơ dưới ngọn nắng hồng ban mai.”
Các nhà văn dân gian đã chọn những từ rất đắt để tạo lời bài ca dao, mở ra ý tưởng cho lời bài ca dao. Từ ngó cũng gần với ý nghĩa của: nhìn, nhìn, xem ... nhưng xem cho thấy một cái nhìn đam mê hơn là một cái nhìn gần hơn.
Cô gái trong thôn, với một chiếc mũ giống như bông hoa trên đầu quần cuộn đôi chân thon thả của mình, và một hình ảnh quen thuộc của người dân lao động bình thường với bờ vai thanh mảnh. Nhưng khi đọc bài ca dao, ta lại thấy nhân vật trữ tình hiện lên một vẻ đẹp đến kì lạ.
Soạn bài Làm một đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về một bài thơ lục bát
Cô gái làng đứng từ bên này nhìn sang bên kia, bất kể cô nhìn vào vị trí nào, mọi góc độ đều có thể nhìn thấy sự rộng lớn của cánh đồng quê hương. Hai từ bên ni, bên tê là ngôn ngữ địa phương (bên này, bên kia) được nhắc đến trong bài ca dao gợi lên bản chất mộc mạc đơn giản của quê hương.
Ngoài ra, màu xanh bát ngát vô tận của cánh đồng quê cũng được miêu tả trong bài. Màu xanh lá cây quyến rũ của gạo được chiêm ngưỡng dưới đôi mắt của tác giả.
Đối với cô gái làng, đây không phải là lần đầu tiên cô nhìn vào những cánh đồng từ các góc độ khác nhau. Đối với cô, điều này đã trở nên quá quen thuộc. Nó giống như một phần linh hồn, thịt và máu của cô.
Tuy nhiên, ngày nay, khi nghe những câu thơ này, ta vẫn cảm thấy rất lạ và rất đẹp. Dường như vùng nông thôn mỗi ngày thay da đổi thịt của nó, hoặc nó nằm trong trái tim của cô gái tràn ngập niềm tự hào và tình yêu gắn liền với quê hương.
Mặc dù bài ca dao ở trên chỉ có bốn câu, nhưng nó đủ để vẽ nên một hình ảnh quê hương tươi sáng, con người tin vào cuộc sống, bản chất riêng và cuộc sống riêng. Đặc biệt, hình ảnh của cô gái làng đã khiến hình ảnh miền quê thêm xinh tươi, vẻ đẹp của cô cũng là vẻ đẹp của quê hương.
Đọc bài ca dao chúng ta cảm thấy như tâm hồn trở nên gắn bó hơn, yêu cuộc sống và quê hương nhiều hơn. Chúng ta hãy trân trọng gìn giữ truyền thống của quê hương mình, đồng thời biết ơn những người nông dân Việt Nam ngập mưa mang đến cho chúng ta những hạt gạo trắng ngần.