Đăng ký

Kể chuyện: Kể chuyện được chứng kiến hoặc tham gia- tuần 16- soạn tiếng việt 5

  Đề bài: Kể chuyện về một buổi sum họp đầm ấm trong gia đình.

   Hình ảnh của buổi tối thứ bảy tuần trước như một đoạn phim ngắn  hiện rõ lên mồn một trong kí ức em. Đó là một buổi tối thật vui vẻ và cũng thật là đầm ấm. Sau bữa cơm chiều, em giúp mẹ dọn dẹp bàn ăn,  chén bát xong rồi lên phòng khách dùng tráng miệng và xem truyền hình cùng cả nhà. Bé Mi đã năm tuổi rồi, nhí nhảnh như một con chim sáo hót liên thoáng:

   - Bố ơi, bố dùng tăm nhé!

   - Con mời bố uống nước. Chị Hai vừa mới pha lúc nãy, ngon lắm bố à!

   - Thứ hai, bố cho Mi đi thành phố với bố nhé! Lâu lắm rồi, bố chả cho con di đâu cả!

   - Con nhỏ này, để cho bố uống nước. Nói gì mà nói lắm thế! — Tôi cắt ngang.

   - Em nói với bố chớ bộ em nói với chị à! Mẹ ơi! Mẹ cho con đi thành phố với bố nhé! Con mua quà về cho mẹ!

   - Bữa khác đi con. Lần này, bố đi những hai tuần kia mà. Bỏ học hai tuần, mất hai phiếu bé ngoan, cuối năm không được lĩnh thưỏng như chị Hai, không được vào lớp một, thua bé Như con chú Hải là bố mẹ buồn lăm đó!

   Nghe mẹ nói vậy, vẻ mặt hớn hở và nhí nhảnh của nó lúc này biến mất. Nó xụ mặt xuống có vẻ buồn buồn. Chắc nó cũng đang suy nghĩ...

   Thấy vậy bố nói:

   - Đừng buồn nữa con, dịp khác bố sẽ đưa cả ba mẹ con di chơi luôn thể.

   - Hay quá! Bố cho con vớị Mi đi Đầm Sen và hồ Kì Hòa nữa nghe bố?

   - Đầm Sen và hồ Kì Hòa ở đâu chị Hai?

   - Ở thành phố đó cưng. Ráng học ngoan rồi chị em mình cùng di với mẹ nữa. Cả nhà mới vui chứ!

   Nó thích quá, chạy lại, sà vào lòng bố, hí hửng như con cún con, bắt bố phải hứa với nó. Bố ra diều kiện, học kì một cả hai chị em pbải lĩnh thưởng bố mới cho đi. Bây giờ nó mới trở lại vẻ mặt bớn bỏ như trước, huyên thuyên đủ thứ chuyện trong tuần cho bố nghe. Chuyên trường, chuyện lớp, chuyện bé Như con chú Hải cùng cơ quan với bố trên tỉnh. Tuần rồi bé Như không ngoan, thua nó một phiếu bé ngoan. Rồi như sực nhớ ra một chuyện quan trọng. Nó kể cho bố nghe tối thứ ha vìía Tồi mẹ bị cảm, chị Hai nấu nước xông, nó lấy thuốc, xoa dầu cho mẹ như thế nào... Kể vanh vách không sót một chi tiết nào. Bố xoa dầu nó rồi nói:

   - Cả hai chị em như thế là ngoan lắm! Bố yên tâm vì các con đã có ý thức giúp đỡ mẹ, Thôi, con lại ngồi với mẹ xem chương trinh “Bông hoa nhỏ” để bố nói chuyện với chị Hai một chút!

 

    - Con vẫn di học thêm đều đặn đây chứ?Gắng lên con ạ! Đây là năm cuối cùng của bậc tiểu học. Mấy năm qua, con đã học lớp chọn. Bố đã bàn với mẹ con rồi. Mi đã lớn, năm tới, em con vào học lớp một mẹ sẽ kèm cặp cho nó. Còn con, bố sẽ đưa con lên tỉnh học. Bước đầu làm quen với cuộc sống tự lập, sau này còn phải học lên đại học nữa. Con thấy thế nao?

  - Con nhớ mẹ và lắm!

 - Ừ. Chỉ thời gian đầu thôi, sau sẽ quen dần. Vậy nghe con! Giờ thì con đưa tập học Anh Văn cho bố xem! 

   Em chạy vể góc học tập của mình, đưa tập Anh Văn cho bố. Nhìn bố chăm chú vào quyển tập, lâu lâu thây bố gật đầu có vẻ hài lòng. Rồi bố quay sang mẹ nói gì mà em không rõ. Chỉ thấy cổ mẹ và bố đều thích thú.

   Ôi! Một buổi tối vui vẻ và đầm ấm biết bao nhiêu! Ngày kia, bố đã đi rồi! “Bố ơi, xong việc, bố lại về với hai chị em con nhé! Chúng con yêu bố lắm! Và cả mẹ nữa đấy!'' Thế rồi, giấc ngủ lại đến với em lúc nào  không biết nữa.