Đăng ký

Bài 17: Gọi bạn

I. Khởi động

Câu hỏi: Nói về một người bạn của em

Trả lời:

* Bài tham khảo 1:

Em có một người bạn tên là Bích Ngọc. Ngọc là bạn cùng khu tập thể với em. Em chơi với Ngọc từ năm học mẫu giáo. Em với bạn thường chơi đồ chơi và nói chuyện cùng với nhau. Ngọc rất dễ thương và tốt bụng. Em rất vui vì có một người bạn giống Bích Ngọc.

* Bài tham khảo 2:

Hải Nam là bạn cùng bàn của em. Em và Nam được xếp chỗ ngồi cạnh nhau từ lớp 1 cho đến giờ. Chúng em thường nhắc nhở nhau học bài. Giờ ra chơi, em thường rủ Nam ra sân chơi bắn bi. Nam là một người bạn rất tốt bụng. Em cảm thấy rất vui khi được chơi cùng với Nam.

II. Đọc văn bản

Gọi bạn

Tự xa xưa thuở nào

Trong rừng xanh sâu thẳm

Đôi bạn sống bên nhau

Bê vàng và dê trắng.

 

Một năm, trời hạn hán

Suối cạn, cỏ héo khô

Lấy gì nuôi đôi bạn

Chờ mưa đến bao giờ?

 

Bê vàng đi tìm cỏ

Lang thang quên đường về

Dê trắng thương bạn quá

Chạy khắp nẻo tìm bê

Đến bây giờ dê trắng

Vẫn gọi hoài: “Bê! Be!”.

(Định Hải)

* Sâu thẳm: rất sâu.

* Hạn hán: tình trạng thiếu nước do nắng lâu, không mưa gây ra.

* Lang thang: đi hết chỗ này đến chỗ khác, không dừng lại ở nơi nào.

1. Trả lời câu hỏi

Câu hỏi 1: Câu chuyện được kể trong bài thơ diễn ra khi nào? Ở đâu?

Trả lời:

Câu chuyện được kể trong bài thơ diễn ra từ thời xa xưa, ở trong rừng xanh sâu thẳm.

Câu hỏi 2: Chuyện gì xảy ra khiến bê vàng phải lang thang đi tìm cỏ?

Trả lời:

Bê vàng phải lang thang đi tìm cỏ là do trời hạn hán, suối cạn cỏ héo khô.

Câu 3: Khi bê vàng quên đường về, dê trắng đã làm gì?

Trả lời:

Khi bê vàng quên đường về, dê trắng đã chạy khắp nẻo để tìm bê và gọi “Bê! Bê!” mãi.

Câu hỏi 4: Nêu cảm nghĩ của em về bê vàng và dê trắng.

Trả lời:

Bê vàng và dê trắng có một tình bạn thật đẹp và cảm động, hai bạn sống bên nhau, dê trắng đi tìm bê vàng khi bê vàng bị lạc.

2. Luyện tập theo văn bản đọc

Câu hỏi 1: Tìm từ ngữ thể hiện tâm trạng của dê trắng khi không thấy bạn trở về.

Trả lời:

Từ ngữ thể hiện tâm trạng của dê trắng khi không thấy bạn trở về là: thương bạn quá.

Câu hỏi 2: Đóng vai một người bạn trong rừng, nói lời an ủi dê trắng.

Trả lời:

Đóng vai một người bạn trong rừng, nói lời an ủi dê trắng: Dê trắng ơi, mình biết là bạn đang rất buồn và nhớ bê vàng. Bạn đừng buồn nữa nhé! Mình tin là rồi bê vàng cũng sẽ tìm được đường về thôi.

III. Viết

Hướng dẫn viết:

- Cấu tạo: gồm nét cong trái, nét khuyết dưới, nét khuyết trên, nét móc phải và nét thẳng đứng.

- Cách viết:

+ Bước 1: Đặt bút trên đường kẻ ngang 3, trước đường kẻ dọc 2, viết nét cong trái, hơi lượn lên trước khi dùng dưới đường kẻ ngang 4 và trên đường kẻ dọc 2.

+ Bước 2: Không nhấc bút, hơi lượn sang trái viết nét khuyết dưới liền mạch với nét khuyết trên, đến gần cuối nét khuyết thì lượn lên viết nét móc phải, dừng bút bên phải đường kẻ dọc 3, giữa đường kẻ ngang 1 và 2 (khoảng cách giữa 2 nét khuyết bằng 0.5 ô li, 2 đầu khuyết cân đối với nhau)

+ Bước 3: Lia bút đến dưới đường kẻ ngang 3, viết nét thẳng đứng (ngắn) cắt giữa đoạn nối 2 nét khuyết.

IV. Nói và nghe

Câu hỏi 1: Dựa vào tranh minh họa câu chuyện trong bài thơ Gọi bạn và gợi ý, nói về sự việc trong từng tranh:

Trả lời:

- Tranh 1: Từ xa xưa, trong rừng xanh sâu thẳm, có đôi bạn bê vàng và dê trắng sống bên nhau rất vui vẻ.

- Tranh 2: Một năm trời hạn hán, suối cạn, cỏ héo khô, đôi bạn không có gì để ăn.

- Tranh 3: Bê vàng đi tìm cỏ, lang thang quên mất đường về. Dê trắng thương bạn, chạy khắp nẻo tìm và gọi bạn.

- Tranh 4: Đến bây giờ, dê trắng vẫn cứ gọi hoài “Bê! Bê!”

Câu hỏi 2: Chọn kể  1 – 2 đoạn của câu chuyện theo tranh

Trả lời:

* Đoạn 1 – Tranh 1:

Từ xa xưa, trong rừng xanh sâu thẳm, có đôi bạn sống bên nhau rất vui vẻ. Đó là bê vàng và dê trắng. Hằng ngày, hai bạn cùng nhau kiếm ăn rồi lại cùng nhau vui chơi hát ca.

* Đoạn 2 – Tranh 2:

Một năm trời hạn hán. Suối cạn và cỏ cây cũng héo khô. Muôn loài rơi vào cảnh đói khát. Đôi bạn bê vàng và dê trắng cũng chẳng thể tìm thấy cỏ ăn.

* Đoạn 3 – Tranh 3:

Không muốn mình và bạn chết vì đói, bê vàng lên đường đi tìm cỏ. Nó lang thang khắp nơi trong khu rừng. Trong khi cỏ còn chưa tìm thấy thì bê vàng lại không may bị lạc đường. Dê trắng đợi mãi không thấy bạn về, nó thương bạn quá. Dê chạy khắp các nẻo đường để tìm bê vàng.

* Đoạn 4 – Tranh 4:

Cho tới tận bây giờ dê trắng vẫn cứ gọi hoài “Bê! Bê!”. Nó vẫn luôn nhớ tới việc tìm kiếm người bạn thân thiết của mình.

Câu hỏi 3: Kể tiếp đoạn kết của câu chuyện theo ý của em

Trả lời:

Dê trắng đi tìm bê vàng suốt nhiều ngày tháng. Bỗng một hôm, trong một cánh rừng bên cạnh, dê trắng bỗng thấy bê vàng đang đứng bên bờ suối. Thấy dê trắng, bê vàng mừng rỡ, chạy ra chào đón người bạn từ xa xưa của mình. Đôi bạn vui mừng khi được gặp lại nhau. Kể từ đó về sau, dê trắng và bê vàng không bao giờ rời xa nhau nữa.

V. Vận dụng

Câu hỏi: Viết 2 – 3 câu nêu nhận xét của em về đôi bạn bê vàng và dê trắng trong câu chuyện trên:

Trả lời:

Tình bạn của bê vàng và dê trắng khiến em rất cảm động. Em hy vọng một ngày nào đó hai bạn có thể tìm thấy nhau và sống vui vẻ cùng với nhau như xưa.

Trên đây là cách soạn Tiếng Việt lớp 2, Tuần 10 - Bài 17 “Gọi bạn” trong chương trình sách mới Kết nối tri thức mà các bạn học sinh có thể tham khảo. Mong rằng bài viết sẽ giúp bạn hiểu rõ hơn về bài học này!

Có thể bạn quan tâm

Không có bài viết nào